Gió bỗng thổi mạnh, trời đã về chiều nên không khí cũng trở nên lạnh hơn giữa trưa.
Khi Điền Xảo Hoa và mọi người ra ngoài, Vương Nhất Thành cũng đi theo. Lúc đó, anh không thấy lạnh như vậy, nhưng đến khi chạng vạng thì lại thấy lạnh hơn vài phần. Vương Nhất Thành kiểm tra lại tất cả các cửa sổ, sau đó lùa hai con gà mái già vào lồng, xách tới đặt ở gian ngoài của mẹ mình.
Bảo Nha chớp mắt hỏi: "Bố ơi, gió có thổi gà đi không?"
Vương Nhất Thành đáp: "Thổi thì không thổi đi được, nhưng nếu bị trộm thì bà nội con sẽ phát điên mất."
Anh nói một cách nghiêm túc: "Chúng ta vẫn phải ăn thịt gà. Nếu gà bị trộm thì bố không biết giải thích thế nào. Chi bằng nhốt gà lại cho chắc."
"Thật có lý," Bảo Nha gật đầu, cảm thấy lời bố nói rất đúng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT