Muốn nói đến chuyện này thì lại phải kể đến cái vụ trộm gà.
Nếu không có trộm gà, thì nhà lão Vương đã chẳng chôn mảnh chai lên đầu tường. Mà nếu không có mảnh chai, Vương Nhất Thành đã trèo lên tường mà "nhìn xa trông rộng" rồi. Giờ Vương Nhất Thành chỉ đứng trên tảng đá mà xem náo nhiệt thôi cũng là còn đỡ. Vương Nhất Thành cười hề hề: "Chuyện vui của hai người sắp đến rồi hả?"
Mắt Vu Chiêu Đệ sáng lên, vui mừng khôn xiết, Vương Nhất Thành nói chuyện nghe lọt tai thật!
Cô ta mỉm cười, tâm trạng vui sướng. Nhưng trái ngược với cô ta, Cố Lẫm thì chẳng vui vẻ gì, mặt anh lạnh tanh như ai thiếu anh cả trăm bạc, cau có nói: "Đừng có ăn nói lung tung, hỏng hết danh tiếng của Chiêu Đệ."
Vương Nhất Thành cười toe toét: "Hai người cả ngày dính lấy nhau còn chẳng sợ hỏng danh tiếng của cô ta, tôi nói có mỗi một câu mà đã hỏng danh tiếng rồi à? Danh tiếng của cô ta đâu có dễ hỏng thế. Anh nói thế nghe có lý đâu."
Sắc mặt Cố Lẫm càng khó coi hơn, đen như mực, anh tức giận nói: "Chúng tôi có ở bên nhau cũng chỉ là quan hệ nam nữ trong sáng, không bẩn thỉu như mày nghĩ đâu, đừng tưởng ai cũng giống mày!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play