Vương Nhất Thành một năm không về, sự thay đổi ở trong làng cũng không nhiều lắm.
Nếu có gì thay đổi, thì chính là cái nhà họ Cố kia. Anh đã nghe hết những chuyện mà nhà đó gây ra rồi, thật sự chỉ có hai chữ: khinh bỉ.
Vừa vào làng đã hóng được một quả dưa về nhà Cố, Vương Nhất Thành càng cảm thấy việc Hương Chức bỏ trốn là đúng đắn. Anh lại ngồi buôn dưa lê với bà Vu một lúc nữa, rồi mới dẫn Lam Lăng và con gái về nhà. Đến đầu ngõ, Điền Xảo Hoa đã đứng đó ngóng trông rồi.
Vương Nhất Thành cất giọng lớn: "Mẹ ơi!"
Điền Xảo Hoa vội vàng chạy tới, đón lấy đồ đạc trong tay anh.
"Đồ đạc về là được rồi, người có về hay không cũng chẳng quan trọng."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT