Ngày chủ nhật tươi đẹp.
Chàng thanh niên tuấn tú Vương Nhất Thành dẫn theo con gái và con riêng, ba người vui vẻ bước lên xe buýt công cộng, đến vườn bách thú mừng sinh nhật con. Trong ngày tươi đẹp này, cả bọn… yên vị ngồi ở đồn công an.
Đồn công an ồn ào náo nhiệt như cái chợ vỡ.
Vương Nhất Thành dẫn hai đứa nhỏ ngồi ở ghế dài, mỗi đứa ôm một cốc nước, Vương Nhất Thành vô tội mà đáng thương nói: “Bọn chúng bốn người, bốn người đấy, vây đánh có một mình tôi, lúc ấy tôi sợ lắm chứ. Nhưng mà tôi nghĩ, không thể để bọn chúng ôm con đi được. Lỡ bọn chúng ôm con đi, bố mẹ đứa bé sẽ đau khổ thế nào? Bản thân tôi cũng là bố, tôi hiểu điều đó hơn ai hết. Nên dù nguy hiểm đến đâu, tôi cũng dũng cảm xông lên, không hề do dự.”
Hắn ấm ức: “Các anh không biết đâu, cái bà già kia tay như luyện Thiết Sa Chưởng ấy, đánh vào lưng tôi, đau điếng cả người, tôi cảm giác lục phủ ngũ tạng sắp bị bà ta đánh lệch cả vị trí.”
Mấy đồng chí công an nhếch mép, lặng lẽ gật đầu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT