Thật ra Trì Thác cũng rõ, câu nói cuối cùng vừa rồi của anh có phần vội vàng, thậm chí còn mang theo chút lúng túng. Ban đầu anh định chuẩn bị thật kỹ, vì lần gặp mặt cuối cùng giữa hai người vào mười năm trước, cả anh và An Cửu Cửu đều từng tưởng tượng về tương lai.
Đến bây giờ nhớ lại, những định hướng lớn vẫn không đổi, chỉ là những chi tiết cụ thể lại có quá nhiều khác biệt. Chính những chi tiết ấy khiến anh suốt mười năm nay vẫn chưa quay về, cũng là nguyên nhân khiến An Cửu Cửu năm năm trước lựa chọn buông bỏ, tự mình tiếp tục cuộc sống mà không còn chờ đợi anh nữa.
Anh vốn định sẽ nghiêm túc ngồi xuống, nói rõ từng chi tiết năm xưa, rồi nói với An Cửu Cửu rằng suốt bao năm qua, anh chưa từng thay đổi, vẫn luôn ở đó.
Đó mới là cách hợp lý, hợp với logic của một người trưởng thành. Chứ không phải vừa mở miệng đã giống như một đứa trẻ, nói ra câu ngây ngô: tớ vẫn đứng về phía cậu.
Thật ấu trĩ biết bao. Hai người bọn họ, từ nhỏ đã vì hoàn cảnh gia đình mà chưa từng có cơ hội nói những lời như vậy.
Khi còn nhỏ, câu mà anh thường nói là: “Không sao đâu, đừng sợ, tớ vẫn luôn ở đây.”
Thế mà giờ, khi gần ba mươi tuổi, anh lại chỉ có thể nói một câu: “Tớ đứng về phía cậu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT