Ngày đầu tiên mọi thứ đều diễn ra khá thuận lợi.
Hoàn toàn vẫn giữ nhịp sống như khi chăm sóc cô mười năm trước. Đỏi thì cô sẽ tự mình đứng dậy tìm đồ ăn, bên ngoài con mèo sau khi đi vệ sinh lại chạy nhảy khắp nơi làm ồn đến cô, cô cũng sẽ lạnh mặt đứng dậy thu hết đồ chơi của nó. Tâm trạng của cô không tốt cũng không tệ, rất ít nói, trông không khác gì An Cửu Cửu mê ngủ lúc trước.
Cả ngày hôm đó, Trì Thác cũng vô cùng bận rộn. Lịch trình chăm sóc bất ngờ này khiến kế hoạch công việc bị đảo lộn. Hầu như anh ở trong phòng làm việc cả ngày gọi điện, sắp xếp và xử lý công việc. Đồng thời anh còn phải nấu ăn cho An Cửu Cửu theo tỉ lệ dinh dưỡng từ hộp cơm đông lạnh mà cô từng dùng. Trong suốt thời gian đó, An Cửu Cửu vẫn luôn rất yên tĩnh.
Cô ăn uống cũng rất hợp tác. Một ngày cô chỉ ăn hai bữa, lượng ăn rất ít nhưng không kén chọn. Anh cho gì cô cũng ăn, không hề đánh giá mùi vị, mỗi món chỉ ăn hai, ba miếng rồi đặt đũa xuống.
Chỉ là đôi lúc cô nói chuyện với anh có chút kỳ lạ. Cô thật sự nghĩ mình đang ở trong mơ hoặc nghĩ rằng mình vẫn còn đang học trung học. Cô liên tục hỏi Trì Thác liệu anh có mang bài tập về nhà mà giáo viên giao trong hai ngày qua không.
Trì Thác không mặc bộ đồ ngủ liền thân mà An Cửu Cửu mua cho anh. Một người gần ba mươi tuổi mà mặc thứ đó thì quả thật vượt quá giới hạn chấp nhận của anh. Hơn nữa bộ đồ ấy rõ ràng là ngắn một khúc. Anh nhờ trợ lý đến nhà mình chuyển gấp rất nhiều đồ dùng cá nhân, trừ đồ lót. Vậy nên bây giờ anh mặc chiếc áo phông trắng và quần thể thao màu xám mà anh thường mặc ở nhà.
Mặc dù vậy, mỗi khi tỉnh dậy, nhìn thấy anh, An Cửu Cửu vẫn không nhịn được mà phàn nàn rằng trông anh không giống học sinh trung học chút nào, già đi nhiều quá.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play