Jin:

_Trận chiến đêm rồi thật sự rất ác liệt đấy.

Julius:

_Có lẽ các bạn nên chuẩn bị rời khỏi đây.

Alberto xoa đầu Lucy lúc này vẫn đang chìm trong giấc ngủ:

_Cảm ơn ý tốt của các vị, vậy nhưng chúng tôi không biết mình nên đi đâu…

Julius xoa cằm:

_Thành phố vàng Solgrace thì sao?

Alberto:

_Đó là... Thủ phủ của giáo hội nhỉ. Chúng tôi đã từng đến nơi đó.

Julius:

_Hãy đến đó càng sớm càng tốt. Ta sẽ chuẩn bị xe cho các em. Sáng mai chúng ta xuất phát, được chứ?

Alberto im lặng một lúc. Rồi cậu bé đáp:

_Chúng tôi sẽ chuẩn bị, thưa ngài.

Và thế là sáng hôm sau, hai đứa trẻ và hiệp sĩ của họ đã rời đi. Không kèn trống tưng bừng, không tiễn đưa rầm rộ. Chỉ có nhóm the boy cùng Rina và Sullivan tiễn ba người rời đi trên chiếc xe ngựa, tất cả đều mong những đứa trẻ ấy được an toàn.

Sau khi cái bóng của chiếc xe ngựa khuất xa. Cả nhóm mới yên tâm đi vào và làm ngay bữa sáng, cả bốn người ngồi lại vào cái bàn quen thuộc:

Jin:

_Oáp~~~~~~ tôi buồn ngủ quá.... Oáp~~~~~~

Sebastian:

_Ê Julius.

Julius:

_Hả?

_Ai cho cậu ý tưởng về quả cầu vậy…

_À, là Sullivan. Cậu ta nghĩ rằng mọi người có thể gặp nguy hiểm thế nên đã gợi ý cho tôi về vụ quả cầu. Hồi trước ở học viện có vụ sát nhân hóa đá học viên, chính nhờ cái trick này mà chúng tôi mới bắt được thủ phạm đấy.

Sebastian vỗ tay:

_Hợp lí đấy chứ.

Julius nhấp một ngụm trà:

_Hội mạo hiểm cam đoan là sẽ giải quyết êm đẹp cái đống hỗn độn mà chúng ta đẻ ra đêm qua nên hiện tai coi như là mọi thứ sẽ được giải quyết ổn thỏa.

Sebastian xoa cằm:

_Mà...tôi thắc mắc đám sát thủ đó do ai thuê.

Tyrant tạm dừng cắt miếng thịt trên đĩa:

_Chắc chắn không phải là quân đoàn Abyss.

Julius xác nhận:

_Đúng vậy, không rõ chúng đến từ đâu nhưng khả năng cao là có kẻ nào đó đứng sau vụ này.

Jin tỉnh ngủ luôn sau câu đấy:

_Hả?! Julius không biết gì đó?!

Julius:

_Ừ, tôi có toàn tri đâu.

Sebastian:

_Tại sao tôi lại có cảm giác... Kẻ nào đó đang cố truy nã đám trẻ nhỉ?

Julius lại xoa cằm:

_Hmmm, vậy thì có lẽ nào…

Ở một nơi khác, Rina ngồi thưởng thức bữa sáng trong tòa tháp cao, cô vô tình nghe thấy một giọng nói ở đâu đó:

“C,cứu với...”

_hả, ai đó? Lucy sao?

“Xe, ngựa...bị. Cướp” .

Không đến một giây sau câu nói ấy, Rina liền bật phắt dậy, cô phóng như bay ra ngoài cửa, nhảy thẳng xuống cầu thang xoắn, xuyên qua hành lang, lao nhanh như một tia chớp ra nơi mà nhóm the boy đang ăn sáng:

Julius:

_Rina?! Có chuyện gì vậy?

_Đoàn xe gặp chuyện rồi!

2 tiếng trước…

Đoàn xe ngựa đang di chuyển, những vòng xoay của bánh xe gỗ đưa hai đứa trẻ và hiệp sĩ của chúng đi qua bức tường cao của thành Hensel. Bánh xe ngựa đi  đến khu rừng. Hai anh em Gilberto và Luciana đang ngủ ngon lành. Sói ngồi cạnh trông chừng 2 tiểu chủ nhân của mình thì anh chợt nghe thấy.

*sột soạt*

Có thứ gì đó đi ra từ bụi cỏ, chiếc xe ngựa dừng lại. Nhận ra gì đó, hiệp sĩ sói ngồi dậy, đi ra nghe ngóng:

“Đúng chúng không?”

“Hàng thật giá thật luôn, nhân lúc chúng đang ngủ, hành động nhanh lên.”

“ờ ”.

Hai tên đi ra đằng sau xe hàng, thấy hai đứa trẻ và một tên đô con mặc giáp sắt đang ngủ say, chúng bước lên:

_Đây rồi, là chúng. Hàng thật giá thật.

_Ê...tên nhóc này...trông cũng ngon đấy chứ, ta làm một chút nhỉ.

_heh, vã đến thế là cùng, tên pháp sư đó mà thấy mẫu vật không nguyên vẹn là chúng ta không còn nguyên vẹn đâu đấy.

_Ờ, biết rồi, thế... Hựa?!

Một nhát kiếm đâm vào eo, xuyên qua lưng của tên cướp.

AAAAAA

First blood!

Hiệp sĩ sói đứng dậy. Tay anh cầm thanh kiếm lao tới. Như một cơn gió donut tên còn lại đang đứng bất động.

Guahhh.

Double Kill!

Từ đằng trước xe, những tên khác nghe thấy tiếng hét của đồng đội liền chạy đến.

_Cái đấy gì đeo?!

Một tên chạy ra sau xe, hắn ta sững người ra một lúc khi nhìn thấy bộ giáp đầy máu của hiệp sĩ sói. Nhưng không tốn quá nhiều thời gian để hắn giơ cây nỏ lên. Và đáng tiếc là hắn không đủ thời gian để thở ra bất cứ câu chửi nào trước khi một đường kiếm đi qua biến hắn thành Gojo.

Triple kill!

THẰNG CHÓ! ĂN CÁI NÀY ĐI!!

Đằng sau lưng tên cầm nỏ, một tên chuppy chạy ra. Cầm cây rìu lớn, hắn vung một cú chém dọc nhưng hiệp sĩ không hề nao núng, anh lách người sang bên.  Xoay người, thanh kiếm lướt xuống biến tên cầm rìu thành sọ dừa.

Quadra kill!

Hiệp sĩ sói bước những bước từ tốn đi ra trước xe, phát hiện ra một tên khác, kẻ đội một chiếc mũ sư tử. Hắn từ từ lùi ra sau, đôi chân run rẩy, giọng điệu hèn hạ van xin:

_Th,thưa ngài, tôi đầu hàng, tôi đầu hàng!!!!!

Hắn ngồi xổm xuống, lấy tấm khiên lớn che đi toàn bộ cơ thể của hắn:

_Tôi xin ngàiiiiii, hãy tha cho tôiiiii, tôi vẫn còn muốn sốngggggg.

Hiệp sĩ sói dừng lại trước hắn. Anh im lặng, lấy chân đá mạnh làm tên kia bị lật như một con rùa, rồi sói nhấc thanh kiếm đỏ dính đầy máu lên cao. Khi chuẩn bị có penta kill thì chợt một tiếng gầm vang trời từ đằng xa. Cây cối rung lắc, chim bay đi hàng loạt. Kéo theo đó là những tiếng bước chân chậm rãi nhưng đầy sức nặng dồn dập như tiếng trống, con ngựa kéo xe hoảng loạn mà dứt dây cương bỏ chạy.

Cây cối gần đó đổ rạp xuống để lộ một cái bóng đỏ khổng lồ, đó là gấu hỏa hoạn - vị vua của khu rừng này. Con gấu nhìn xung quanh, phát hiện kẻ xâm phạm trước mắt, nó gầm lên một tiếng, lớp lông đỏ cam của con gấu bắt đầu bốc lửa. Sinh vật khổng lồ bước hai chân trước xuống và lao đến với sự giận dữ.

Khi hiệp sĩ sói còn đang ngỡ ngàng, anh ta nhìn xuống dưới chân, phát hiện tên đội mũ sư tử vừa nãy đã lủi mất từ khi nào. Nhưng kệ cái tên hèn đó đi, việc bây giờ là xử lý con thú điên cuồng kia, khi con gấu cháy còn đang chạy đến thì…

*keng*

Một bóng lưng cao lớn xuất hiện, giơ tấm khiên khổng lồ chặn đứng con thú hoang, cú va chạm mạnh đẩy cả hai ra xa.

Tiếng va chạm đã đánh thức cả hai đứa trẻ, chúng chạy ra trước. Núp ở sau chiếc xe, Lucy lo lắng:

_Anh... Sói đang…

Alberto:

_Đừng đi đâu cả, hãy tin vào hiệp sĩ của chúng ta.

Anh chàng da đen bị ngã ra. Anh nhấc tấm khiên nặng nề và đứng dậy, xoa cái đầu trọc, đầu đổ nhẹ giọt mồ hôi, anh nói:

_Chúng ta mau rút lui thôi, không đánh lại con gấu này đâu.

Hiệp sĩ sói đáp:

_Trong xe kia có hai đứa trẻ, hãy câu giờ cho chúng chạy trốn trước.

_Hả! Có trẻ con sao?! Ôi tệ thật, nhưng mà ô văn kê! chiến nào.

Con gấu đứng dậy khỏi đống cây đổ, nó gầm lên một tiếng và chạy nhanh đến. Tiếp cận được cả 2 trong nháy mắt. Nó vung tay, liên tục là vô số cú vả, động tác nhanh đến lạ thường.

Hai người liên tục cố gắng né tránh đòn tấn công như vũ bão của nó, anh da đen lấy khiên chặn một đòn từ con gấu. Phản lực làm con gấu giận dữ văng ra, sau đó cái nòng pháo gắn trên cái khiên liền khai hỏa.

*bùm*

Bắn ra một viên đạn pháo lớn làm con gấu bay ra cả mét.

Trong lúc đó, hiệp sĩ sói sử dụng thần giao cách cảm để nói với hai vị chủ nhân của mình.

“hãy rút lui”.

Khi sói đang dùng kĩ năng. Không hề chú ý đến trận chiến. Bằng một sức mạnh phi thường, con gấu nhảy lên cao rồi vung tay tạo ra 1 cú địa chấn đánh bay anh da đen và cả sói. Gã đầu trọc văng vào cây và ngất lịm đi ngay sau đó. Con gấu dường như nhận ra gì đó. Nó vận năng lượng, những ngọn lửa đỏ bừng bay tung tóe ra từ miệng nó như dung nham, rồi nó khạc một cục đờm đỏ hỏn cực to hướng thẳng về phía chiếc xe. Hiệp sĩ sói vừa đứng dậy, bất lực nhìn quả cầu bắn thẳng vào chiếc xe. Rồi chẳng đợi anh kịp định thần, bàn tay to lớn của gấu hỏa hoạn đã ở sẵn trước mặt. Một cú vả thẳng vào bộ giáp, hiệp sĩ sói hất bay ra xa.

Ở bên kia, trong đống gỗ cháy rụi từng là chiếc xe ngựa. hai đứa trẻ đang gượng dậy khỏi đống gỗ ván đang cháy ngùn ngụt. Nhờ vào việc cả hai đã chạy đi xa trước đó nên quả cầu lửa không trực tiếp tấn công chúng. Sau khi thoát khỏi đống đổ nát, hai đứa trẻ liền tìm một chỗ an toàn mà quan sát trận chiến. Chưa kịp hoàn hồn sau vụ nổ, hai đứa trẻ nhận thêm một cú sốc nữa khi nhìn thấy cảnh hiệp sĩ của mình nằm dưới đất, người bê bết máu, đứng trước một con gấu đỏ khổng lồ giận dữ, Luciana lúng túng. Nhưng chợt, cô nhớ về nhóm the boy - những người duy nhất mà họ có thể tin vào. Vậy là cô bé vận hết sức mạnh, cố gắng liên lạc với ai đó, sau khi truyền được lời cầu cứu, cô bé liền ngất đi do hết mana.

Hiện tại.

Quay trở lại với nhóm the boy, họ đang tức tốc đến hiện trường. Theo lộ trình mà chiếc xe đã đi trước đó, không mất quá lâu để đến nơi. Đập vào mắt họ là một chiến trường đầy lửa, hiệp sĩ sói đang chiến đấu với con gấu, từ vết thương của anh chảy ra dòng máu đen. Anh tiếp tục bị đánh bay, nhưng không hề nao núng, hiệp sĩ sói tiếp tục đứng dậy, gào lên một tiếng thị uy với con gấu lớn trong khi Alberto ôm em gái núp sau một cái cây gần đó, khuôn mặt cậu bé tái nhợt đi.

Hành động nhanh chóng, cả đám bao vây con gấu đỏ trong khi Tyrant sẽ hỏi chuyện từ đám trẻ.

Sebas khởi đầu với một viên đạn xuyên giáp về phía con thú, dù không gây nổi thương tích cho nó nhưng đủ để con gấu nhìn qua đây.

Thấy có thêm kẻ muốn nộp mạng, gấu hỏa hoạn liền chạy đến phía Sebas mà không hề chú ý những vòng tròn phép dưới chân. Julius và Sullivan cùng hợp sức. Sau 1 câu niệm, vô số sợi xích phóng ra từ rìa ngoài những chiếc vòng tròn, trói chặt con thú điên cuồng, ngay sau đó, một lực hút mạnh mẽ ghìm chặt con gấu xuống đất. )

Bầu trời tối sầm lại. Mặt trăng xuất hiện, Julius bay giữa không trung, nhìn xuống với thanh kiếm tỏa ra ánh sáng xanh huyền bí. Anh xoay người, vung kiếm, hàng trăm nhát kiếm liên tục phóng xuống như mưa, đâm vào cắt xuyên qua lớp da dày của con gấu làm nó vừa chảy máu vừa chịu bỏng lạnh. Vị vua của khu rừng gào lên đau đớn rồi ngã xuống, hướng đôi mắt về phía bóng lưng của Julius khi đáp đất. Nó vẫn nằm im dù phép khống chế đã hết tác dụng, và chỉ một ánh mắt sắc như dao từ Julius, con gấu đã rùng mình.  Nó cố gượng dậy, lê cơ thể bê bết máu của nó trở vào rừng.

Bầu trời đã trở lại bình thường, Julius cũng gục xuống đất, Sebas chạy lại đỡ anh:

_Ê, không sao chứ.

_Không sao, nhưng nhìn anh bạn mặc giáp đó đi. Thực hiện cấp cứu gấp, nếu không thì cậu ta không sống nổi đâu.

Julius chỉ tay về phía hiệp sĩ sói đang được Jin vác lên vai và được Tyrant chữa trị tạm thời.

Chuyển cảnh. Bên trong phòng cấp cứu.

Bác sĩ:

_Tình trạng anh ta thế nào?

Y tá:

_vô cùng tệ thưa bác sĩ, anh ta bị xuất huyết nặng, toàn bộ nửa thân bên trái bị bỏng, xương ở vùng tay trái, cẳng chân và hầu hết các xương sườn đều gãy, xương đùi và hộp sọ chịu nhiều tổn hại và đang có dấu hiệu suy nội tạng.

Bác sĩ:

_Tệ thật, nhưng may mắn là các bộ phận quan trọng không bị thương nặng, cậu ta vẫn có thể cứu đc. Dao mổ.

30 tiếng sau..... Ở bên ngoài phòng cấp cứu.

Rina đang xoa đầu Lucy:

_Không sao đâu, hiệp sĩ của các em sao có thể chết dễ thế được.

_*sụt* nhưng.*sụt*, đã hơn một ngày rồi mà các bác sĩ chưa ra, không lẽ...huhuhuhuhuhu.

_Nào, đừng lo lắng quá, hãy tin tưởng vào đôi tay của những bác sĩ, họ đang chiến đấu với tử thần để bảo vệ hiệp sĩ sói giống như cách mà anh ấy bảo vệ các em.

Tyrant đến ngồi cạnh Lucy:

_Hãy cầu nguyện.

Cô bé nhìn lên Tyrant đang đan tay:

_Hãy cầu nguyện cho anh ấy thoát khỏi cơn nguy kịch này. Hãy mong chờ sự trở về của vị chiến binh.

Lucy và Rina cùng đan tay theo.

Một phút im lặng, cánh cửa phòng cấp cứu mở ra, bác sĩ bước ra, ba người đang ngồi đợi liền lại gần hỏi:

Tyrant:

_Thế nào rồi bác sĩ?

Bác sĩ: *gật đầu*

Mọi người bên ngoài mừng rỡ:

Rina:

_Tốt quá rồi!

Vị bác sĩ chặn Lucy cố đi vào phòng cấp cứu:

_Hiện tại anh ấy đang trong giai đoạn nghỉ ngơi sau phẫu thuật, cần một chút thời gian để hồi phục sức khỏe.

Sau đó, ông cúi xuống, đối mặt với Lucy, lấy chiếc khăn tay lau đi nước mắt trên chiếc má tròn của cô, cười hiền từ:

_Đừng lo, Người nhà của cháu an toàn rồi. Hiện tại hãy để cho anh ấy được nghỉ ngơi, hãy để anh ấy yên tĩnh một lúc, được chứ?

Lucy nghe vậy thì sắc mặt của cô bé liền vui vẻ trở lại:

_Vâng!

POV: hiệp sĩ sói trong phòng cấp cứu.

*keng*

*bịch*

_Chủ nhân, mau chạy!

Dưới cái bóng của ngọn lửa thiêu đốt thành Sesta, hiệp sĩ sói đang đứng bên dưới xác của một sinh vật Abyss, những dòng nước đen như máu bám đầy bộ giáp của anh. Sau đó, anh liền đuổi theo hai vị chủ nhân của mình, trong lòng không ngừng lo lắng.

“Sói, đó là tên mới của cậu, nhiệm vụ của cậu giờ đây là sử dụng mạng sống của mình để bảo vệ cho hai đứa con song sinh của ta, rõ chứ?"

“vâng, thưa bá tước."

Hắn vốn là một kẻ lang bạt, không gia đình, không bạn bè. Chẳng ai biết Hắn đến từ đâu, nhưng cái danh hiệu “con quỷ vùng Sesta” thì ai cũng biết tới khi nhìn thấy vết sẹo đan chéo chính giữa khuôn mặt góc cạnh của kẻ đó, vết sẹo đó đi liền với sự tàn bạo trong những sàn đấu tại thế giới ngầm hay những cuộc thanh toán giang hồ giữa thanh thiên bạch nhật. Đi cùng diện mạo bặm trợn càng làm người ta khiếp sợ.

Ít nhất là cho đến hôm ấy.

Một ngày như bao ngày khác, sau khi đấm nát mặt một người đàn ông say xỉn trong quán rượu, hắn đi ra sau con hẻm tính giải quyết nỗi buồn thì vô tình lọt vào mắt kẻ du côn cảnh một đám biến thái đang bao vây hai đứa trẻ. Nhìn sang một bên, hắn phát hiện thấy một người lớn khác đang nằm trong vũng máu.  Điều gì đó trong tên côn đồ thức tỉnh, hắn lao tới đấm một tên, thu hút những tên còn lại. Ngay sau đó, chúng lao tới hội đồng. Dù sở hữu kĩ năng chiến đấu tốt nhưng đứng trước kẻ địch đông đảo, gã côn đồ liền bị áp đảo. Giữa cuộc chiến, tên côn đồ bị đâm một dao vào bụng, khiến hắn nổi điên, đôi mắt hắn trắng rã. Hắn điên cuồng xông đến, tấn công những tên khác như một con thú, 1 rồi 2, 3 kẻ địch ngã xuống, khi chỉ còn một tên béo, lúc này, dù tay đấm vẫn nắm chặt nhưng đôi mắt của hắn không còn giữ được sự tỉnh táo. Tên béo chậm chạp vung tay, tên côn đồ lộn nhào. Hắn luồn ra sau, sút thẳng vào hai hòn bi của tên béo làm hắn không kịp trở tay. Tên béo dính đòn chí mạng thì liền ôm thằng em mình vài giây. Gã côn đồ chớp thời cơ, nhảy lên sút thẳng vào thái dương của tên béo làm hắn chết ngay tại chỗ, sau một tiếng *bộp* gã côn đồ cuối cùng cũng bỏ tay đấm xuống. Quay mặt lại với hai đứa trẻ đằng sau lưng hắn lúc này đang khóc bên cạnh cái xác của người bảo mẫu. Khuôn mặt hắn không cảm xúc.

Rồi ngã gục.

Tỉnh dậy, phát hiện ra mình đang nằm trên một chiếc giường êm ái, sạch sẽ trong một căn phòng sang trọng, cánh cửa gần đó mở ra, một người đàn ông và hai cô hầu bước vào, quý ông giới thiệu:

_Xin chào, rất…

_Đây là chỗ đéo nào? - tên côn đồ hỏi trước.

Một cô hầu đứng cạnh tính nói gì đó nhưng dừng lại trước cái vẩy tay của người đàn ông:

_Ta là Gerald De Sesta IV, chủ nhân mới của tòa thành này, hai đứa con của ta đã không may bị cướp trên đường đi học, may mắn là cậu đã cứu giúp chúng khỏi nguy hiểm, ta rất cảm kích.

Tâm trạng của gã côn đồ dần dịu lại:

_Ồ, vậy... Tiền thưởng bao nhiêu?

Ngài Gerald phì cười, ông chỉnh lại cổ áo rồi nói:

_Ta có một lời đề nghị.

_Đề nghị?

_Cậu sẽ làm hộ vệ của các con của ta. Cậu sẽ được sống trong dinh thự này, trở thành một hiệp sĩ, cậu thấy sao?

_..…

Ông Gerald mỉm cười:

_Ồ, cậu có vẻ còn lúng túng. Được, ta sẽ chờ câu trả lời. Khi cậu sẵn sàng, ta sẽ quay lại.

Ba người rời đi.

Căn phòng chìm trong im lặng, tên côn đồ nhìn vào vết băng bó trên tay mình. Hắn nhớ lại những ngày tháng đánh nhau đến chết để mua vui trên những sàn đấu, hay những thời khắc sinh tử nơi đường phố, hắn thở dài, rồi đi ngủ.

Chiều, gã tỉnh dậy, vị bá tước đã ngồi chờ ở đó từ khi nào:

_Cậu đã quyết định chưa?

_Vâng...thưa ngài, tôi đồng ý.

Sau vài ngày tĩnh dưỡng, gã đã hồi phục nhiều. Từ đây,  anh chính thức trở thành một hiệp sĩ, nhận được  cái tên “sói” và một bộ giáp. Anh được dạy về kiếm thuật, các quy tắc xã giao và quan trọng nhất đó là học về tinh thần của một hiệp sĩ.

Trong một lần sói đưa Alberto và Lucy đi về nhà, trên chiếc xe ngựa, Lucy có hỏi sói:

_Nè, tinh thần hiệp sĩ là gì?

Sói thơ thẩn một lúc:

_thưa ngài, đó chính là…

_Sói?

_À, vâng, xin thứ lỗi. Tinh thần của một hiệp sĩ chính là động lực bên trong mỗi hiệp sĩ khi cầm kiếm, có người cầm kiếm lên để trở thành người hùng, còn có kẻ cầm kiếm lên vì muốn đối mặt với thử thách mới…

Alberto cũng tò mò:

_Còn ngươi?

_Còn tôi? thưa ngài, bảo vệ hai vị chủ nhân chính là nghĩa vụ của tôi. Đó cũng chính là nghĩa vụ của tôi.

Gerald IV là bá tước mới nắm quyền của thành Sesta. Ông là một người nghiêm minh, liêm chính. Luôn lo lắng cho nhân dân, mong muốn bản thân thoát ra khỏi ảnh hưởng của giáo hội Hai bàn tay. Thoát ra khỏi những giáo luật gây chia rẽ nhân dân và những luật lệ hà khắc đến nực cười. Với ông, nhân dân là những người đã tạo nên cộng đồng thành phố, họ có quyền quyết định cuộc sống và hạnh phúc của chính họ.

Nhưng bên giáo hội có vẻ không thích điều đó cho lắm, những hành động ngăn chặn sức ảnh hưởng của giáo hội lên thành Sesta đã khiến cho những lãnh đạo của giáo hội ngứa mắt. Chúng đưa quân đội sang, muốn dùng bạo lực để khiến thành Sesta phải khuất phục, cuộc chiến không thể tránh khỏi đã nổ ra và kết thúc với sự rút lui đột ngột của quân đội giáo hội, dù chiến thắng nhưng quân đội của bá tước bị suy yếu trầm trọng, kéo theo đó là ¼ tòa thành bị phá hủy và vô số người dân vô tội thiệt mạng. Ông ấy đã vô cùng suy sụp sau những mất mát ấy. Để rồi, quân đoàn Abyss bất ngờ càn quét đánh sập hoàn toàn thành trì Sesta, biến nó thành biển lửa như hiện tại.

Hiệp sĩ sói đuổi theo hai vị chủ nhân lúc này đang chạy sâu vào rừng. Không mất bao lâu để anh đuổi kịp họ. Vừa thấy hai chủ nhân trong tầm mắt. Sói nhanh chóng chạy đến. Nhưng chưa kịp tái hợp, từ trong bụi cây gần đó, một con thú Abyss nhảy xổ vào người sói. Hiệp sĩ bị nó ghìm chặt xuống đất, đôi mắt anh vẫn hướng về hai vị chủ nhân đang sợ hãi trước một tên kị sĩ Abyss cao lớn. Toàn thân mặc một bộ giáp đen tỏa ra một luồng tử khí đầy chết chóc, bước những bước đi chậm rãi về phía hai đứa trẻ.

khi thanh kiếm đại trên tay hắn vung lên. Một ánh sáng xanh bay ra từ một góc khuất, trực tiếp hạ gục sinh vật to lớn. Một vị pháp sư mặc một chiếc áo trùm kín mặt xuất hiện. Ông ta đến gần hai đứa trẻ, chúng chỉ về phía hiệp sĩ sói đang vật lộn với con quái vật. Chỉ thấy ông ấy chỉ vung chiếc gậy phép lên, những thanh kiếm bay trong không khí phóng thẳng vào con quái làm nó bay ra xa, giải thoát cho hiệp sĩ khỏi thế kìm kẹp. Anh ta đứng dậy, đối mặt với con quái vật lúc này đang bị thương, cả hai nhìn chằm chằm. Con quái thú xông lên trước, hiệp sĩ xoay người né đòn. Rất nhanh. Khi con quái đang tiếp đất, anh liền nhảy lên, hướng mũi kiếm về phía con thú. Nó quay người lại chỉ để nhận lấy một cú đâm thẳng vào giữa đầu.

Con quái vật tan thành vũng vật chất đen. Hiệp sĩ sói thở phào, anh chạy đến vị pháp sư bí ẩn đang đứng cạnh Alberto và Lucy:

_Chủ nhân! Hai vị không sao chứ?!

Lucy gật đầu:

_chúng tôi ổn.

Alberto đưa tay ra chỉ vào vị pháp sư lúc này đã cởi mũ trùm đầu, lộ ra là một vị pháp sư già với bộ râu bạc dài:

_May mắn là có vị pháp sư đây bảo vệ chúng tôi. Chúng tôi rất cảm kích ngài.

Sói liền quỳ xuống, cúi đầu:

_Cảm ơn ngài rất nhiều.

Vị pháp sư già xua tay:

_Việc nên làm cả thôi, nhưng nơi đây không còn an toàn nữa. Ta biết một cổng dịch chuyển ở gần đây, hãy theo ta.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play