Vì vậy, từ nhỏ Nam Cẩm Bình đã rèn cho mình tính cách cứng cỏi. Ép bản thân phải giỏi hơn cả nam nhân, luôn là lao động chính trong nhà. Bao năm qua, người ăn ít làm nhiều nhất chính là cậu.
Miêu thị nhìn bóng lưng bận rộn của con, nghĩ đến số phận khổ cực của cậu, trong lòng xót xa, vội lau nước mắt nơi khóe mắt, chỉ sợ cậu trông thấy.
Bữa chiều vẫn như mọi khi, cháo rau dại với ngũ cốc thô. Không riêng gì Nam gia ăn kham khổ, thời điểm này nhà nào cũng thế. Có điều dù vậy cũng không phải nhà nào cũng có được, như Bỉnh gia chẳng hạn, cháo rau mà còn không có gạo.
Cả Nam gia ngồi quanh bàn ăn. Dù bữa cơm đạm bạc, ai nấy vẫn ăn rất ngon lành, cứ như đang được thưởng thức cao lương mỹ vị.
Nam Cẩm Bình vừa nãy đã ăn thịt chim nướng và trứng chim nên không quá đói, ăn chậm rãi.
Chỉ trong lúc cậu cúi đầu ăn vài miếng, ngẩng lên đã thấy vợ chồng Nam gia ăn sạch sẽ cả bát rồi.
Cậu nhìn hai chiếc bát trống không của cha mẹ, trong lòng đau xót, liền múc nửa bát cháo rau trong bát mình chia cho mỗi người một nửa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT