“Muội… Muội muội, có phải muội nhận nhầm người không?” Hoa Thâm, gương mặt bóng nhẫy vì dầu mỡ, gượng nở một nụ cười lấy lòng, hỏi ta.
“Nhầm là nhầm vào ngươi đó. Nếu huynh trưởng không bỏ được tật xấu này, vậy thì cứ sang nha môn ở phòng giam vài hôm đi. Còn ngươi…” Ta quay đầu nhìn về phía người mặc áo xám kia, tiếp tục nói, “Ta không phải Kinh Triệu Doãn nên không thể phán định đúng sai, nhưng vừa rồi ngươi liên tiếp ăn nói lỗ mãng với ta, mà ta lại không phải người có tính tình tốt, nên thôi, các ngươi cùng nhau đến nha môn giải thích cho rõ.”
Nói dứt lời, ta liền ra hiệu cho thị vệ của Tấn Vương phủ hành động, còn mình thì bước đến trước mặt tên tiểu nhị ở tửu lâu vừa bị đánh.
Mặt hắn đã bị đánh sưng tím, không còn nhận ra diện mạo, chỉ nhìn thân hình gầy gò thì đoán chừng vẫn chỉ là thiếu niên mười mấy tuổi.
Bất kể hắn có giỏi nhìn mặt đoán ý người khác, hay chỉ vì muốn lấy lòng ta, hoặc đơn giản là vì danh tiếng mà ra tay giúp đỡ, thì dù ta không thích loại người này, ta cũng sẽ không quên ơn cứu giúp vừa rồi.
“Ngươi tên gì?” Ta hỏi.
Hắn hình như bị đánh vỡ miệng, nói chuyện lẫn máu, âm thanh không rõ ràng.
Ta chỉ nghe được chữ “Dũng” và “Chu”, nên mở miệng: “Chu Dũng, phải không? Vừa rồi cảm ơn ngươi đã giúp đỡ. Nhưng lần sau muốn ra mặt vì người khác thì nhớ xem trước mình có giữ được an toàn hay không.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT