Liên tiếp mấy ngày liền, ta đều dồn hết sức lo liệu sổ sách của các cửa hàng hồi môn. Sau khi tìm hiểu rõ ràng, ta mới đột nhiên phát hiện ra thì ra Hoa Thiển giàu có đến vậy, vậy thì dù sau này ta có rời khỏi Tấn Vương phủ, chuyện sinh kế chắc cũng không thành vấn đề.
Cho nên hiện tại điều ta cần làm là chuyển toàn bộ lợi nhuận của những cửa hàng này từ trên danh nghĩa sang ngầm nắm giữ. Tấn Vương phủ vốn gia sản khổng lồ, hoàn toàn chẳng bận tâm tới chút tiền vặt này của ta, nên xử lý cũng không phải chuyện gì quá khó khăn.
Thế là mỗi tháng ta đều cải trang để đi gửi tiền vào ngân trang, và đó chính là niềm vui lớn nhất của ta.
Để phòng ngừa bị lộ thân phận, ta còn giả trai, tự dựng cho mình một danh xưng “Minh Nguyệt công tử”. Nhìn số tiền đứng tên Minh Nguyệt công tử càng ngày càng nhiều, không hề khoa trương khi nói rằng… ta thật sự có thể vừa mơ vừa cười tỉnh dậy.
Cứ thế nhẹ nhàng trôi qua một tháng, ta đang ở trong phòng ăn sáng thì thấy Trọng Dạ Lan dẫn theo Mục Dao đi vào.
Thời gian qua, Mục Dao chắc là bận rộn lo liệu chuyện an trí cho gia đình bị lưu đày của mình, nên chúng ta chưa gặp lại. Giờ đây hẳn là việc nhà nàng đã được sắp xếp ổn thỏa, nên mới lại tới trước mặt ta diễn màn “ngược luyến tình thâm” kia.
Quả nhiên, Trọng Dạ Lan ngồi xuống bên cạnh ta, cố tình làm ra vẻ nắm lấy tay ta rồi mở miệng nói:
“Tấn Vương phủ xưa nay không nuôi kẻ nhàn rỗi. A Thiển, ta tặng ngươi một nha hoàn.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play