Đến giữa trưa, Cố Thanh Tịch và Từ Bảo Châu ăn tạm chút trái cây để cầm cự cơn đói.
“Ôi, ta thèm thịt quá đi mất...” Từ Bảo Châu sờ bụng than vãn. Đây là lần đầu tiên nàng, một người không có thịt không vui phải ăn một bữa chẳng có chút thịt nào.
“Nơi này cũng có không ít con vật nhỏ có thể ăn được, chỉ là chúng ta không có lửa.” Cố Thanh Tịch cũng là người thích ăn thịt, nghe vậy liền tán đồng.
“Ta có mang theo đá đánh lửa.” Từ Bảo Châu lôi từ túi bên hông ra một cái hỏa chiết tử, uể oải nói, “Nhưng có ích gì đâu? Có lửa mà chẳng có thịt.”
Cố Thanh Tịch nhìn hỏa chiết tử trong tay nàng thì hơi ngạc nhiên, ánh mắt lập tức chuyển xuống nhìn vài túi nhỏ bên hông Từ Bảo Châu, cuối cùng không nhịn được lên tiếng: “Những túi này của ngươi, có vài cái là túi trữ vật phải không?”
“Đúng thế. Phụ thân ta bảo không nên để tất cả đồ đạc vào túi trữ vật. Nhỡ chỗ đó không mở được, đến tiền ăn cơm cũng không có.” Từ Bảo Châu thật thà đáp.
“Vậy trong túi của ngươi còn mang theo bạc à?” Cố Thanh Tịch lập tức phản ứng lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT