Cố Thanh Tịch lập tức hiểu ý trong lời của Lục Thiên Du. Nàng nhớ lại trước đó tiểu sư huynh từng nói, Tứ sư huynh rất thích cải tiến các phương thuốc đan dược cổ, lại còn dám liều mình thử luyện những loại đan khó hơn, cho nên mới thường xuyên cháy túi. Hành vi ấy đương nhiên bị Lục Thiên Du gán cho hai chữ “làm màu”.
Nhìn ra được phong cách của Tứ sư huynh đã để lại cho Tiểu sư huynh bóng ma tâm lý khá nặng, nên hắn mới sợ nàng đi theo con đường “làm màu” ấy.
“Ta tặng lễ vật cho Tứ sư huynh, nhờ huynh ấy thử cải tiến mùi vị của Bích Cốc Đan xem sao.” Trong lòng Cố Thanh Tịch đã hạ quyết tâm.
“Tứ sư huynh chắc không đồng ý đâu, huynh ấy là kẻ điên vì đan dược, sẽ không phí tâm tư cho loại đan cơ bản này.” Lục Thiên Du hiểu rất rõ Tứ sư huynh nhà mình, nói xong lại không nỡ: “Hay là thế này, chúng ta lập một cái bếp trong viện muội, mua ít nguyên liệu về, sau này ta có thời gian thì sẽ nấu cho muội ăn.”
“Tiểu sư huynh huynh biết nấu ăn?” Cố Thanh Tịch hơi kinh ngạc. Nhìn hoàn toàn không ra đấy.
“Biết chứ. Khi ta mới tới Tử Lâm Phong mới sáu tuổi thôi. Sư phụ mang ta về rồi thả cho mấy vị sư huynh chăm. Lúc ấy ta còn chưa dẫn khí nhập thể, cần ăn cơm.
Các sư huynh luân phiên đưa ta tới Thiên Khiếm Phong ăn ở nhà ăn nhưng ta ăn nhiều, mau đói, ba bữa không đủ, các sư huynh đành phải tự nấu cho ta.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT