Chương 12: Mật Mã Của Hy Vọng
Thời gian trôi qua chậm chạp như muốn thử thách sự kiên nhẫn của họ. Chiều muộn, Linh Nhạn chuẩn bị bữa ăn tối đơn giản với những nguyên liệu ít ỏi còn lại: một ít khoai tây luộc và bánh mì khô. Winston, dù đã hồi phục đáng kể, vẫn giữ sự im lặng trầm mặc. Anh biết thời gian của họ không còn nhiều. Mỗi khoảnh khắc chậm trễ có thể đồng nghĩa với việc quân Đức sẽ ra tay trước.
Khi màn đêm buông xuống, một tiếng gõ cửa khẽ khàng vang lên. Cả Linh Nhạn và Winston đều giật mình, ánh mắt họ giao nhau đầy cảnh giác. Tiếng gõ cửa không phải là kiểu gõ của một vị khách thông thường. Nó là một nhịp điệu đặc biệt, ba tiếng gõ nhẹ, dừng, rồi hai tiếng gõ nhanh.
Linh Nhạn ra hiệu cho Winston ngồi yên, cô từ từ tiến đến cửa. Qua lỗ nhìn trộm nhỏ, cô thấy Antoine, cậu bé đưa báo, đang đứng đó. Khuôn mặt cậu bé lem luốc, thở hổn hển, và trong tay cậu là một cuộn giấy nhỏ.
Linh Nhạn mở cửa, nhanh chóng kéo Antoine vào trong. "Cháu làm gì ở đây giờ này?" cô hỏi khẽ, giọng cô pha lẫn sự lo lắng và nhẹ nhõm.
"Ông Pierre... ông ấy gửi ạ!" Antoine nói đứt quãng, đưa cuộn giấy cho Linh Nhạn. "Ông ấy nói... ông ấy nói 'Màu đỏ tươi đã nở rộ, nhưng cần thêm ánh sáng'!"
Mắt Linh Nhạn sáng lên. Đó là thông điệp của Pierre, ám chỉ rằng ông đã nhận được thư và có tin tức. "Cảm ơn cháu, Antoine. Cháu làm tốt lắm." Cô nhanh chóng lục ví, đưa cho cậu bé thêm một đồng franc. "Giờ cháu mau về đi, đừng ở ngoài vào giờ này."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT