Chương 11: Sự Chờ Đợi và Nỗi Ám Ảnh
Khi Linh Nhạn trở về căn hộ, Winston đã tỉnh. Anh ngồi thẳng trên ghế bành, ánh mắt xanh thẳm dõi theo cô ngay khi cô bước vào. Sự căng thẳng vẫn hiện rõ trên khuôn mặt anh, nhưng không còn vẻ mệt mỏi rã rời như đêm qua.
"Thế nào rồi?" Anh hỏi, giọng trầm ổn.
Linh Nhạn gật đầu, tháo chiếc khăn choàng.
"Thư đã đến tay Antoine. Cậu bé rất cẩn thận và nhanh nhẹn. Giờ chúng ta chỉ có thể chờ đợi."
Winston thở phào nhẹ nhõm, tựa đầu vào thành ghế. “Tốt. Chúng ta không thể làm gì hơn lúc này ngoài chờ đợi. Và hy vọng Pierre đủ nhanh nhạy để hiểu thông điệp của cô.”
Họ lại chìm vào sự im lặng. Căn phòng nhỏ đột nhiên trở nên rộng lớn, ngập tràn bởi sự chờ đợi. Mặc dù đã được băng bó cẩn thận, vết thương ở sườn Winston vẫn nhói lên từng đợt, như một lời nhắc nhở không ngừng về cuộc chạy trốn đêm qua. Anh nhắm mắt lại, cố gắng xua đi những hình ảnh ám ảnh: tiếng súng nổ, tiếng la hét của lính Đức, và đặc biệt là khuôn mặt của tên sĩ quan SS đã suýt tóm được anh. Nỗi cay đắng về việc đánh mất danh sách vẫn còn vương vấn trong tâm trí anh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play