Nhưng nghĩ kỹ lại thì cũng có chút chột dạ. Cách làm việc tra khảo chéo và lập bảng đối chiếu như thế này, từ khi tốt nghiệp đến giờ anh chưa từng làm nữa. Ngược lại, anh đã quá quen thuộc với những thủ thuật mua bán trên thương trường, chỉ cần mua vào bán ra, dù là khối tài sản lớn đến đâu trong tay anh cũng có thể bị xé nhỏ, xoay chuyển dễ dàng.
Anh lại nhớ tới câu nói ban nãy của Chu Tử Hề: “Đều là luật sư, nhưng xem ra Ngô tiên sinh vẫn ra dáng hơn một chút.”Thoạt nghe thấy bất phục, nhưng suy nghĩ kỹ lại cũng có lý.
Trong lúc nói chuyện, Tạ Lực đã lần lượt dẫn người vào, trong số đó có cả tiểu thương giống Tôn Quế, cả lưu manh ở chợ, cả phu khuân vác ở bến tàu, thậm chí cả người Anh quản lý kho, và cả ông chủ quán rượu nhỏ này, người từng sớm lăn lộn ở chợ để kiếm sống.
Đường Cạnh hạ giọng hỏi Tạ Lực: "Trong số này có người Thanh bang không?"
"Có." Tạ Lực trả lời.
"Anh nghĩ có ai đứng sau bịt miệng họ không?"
Tạ Lực lắc đầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play