Để tránh bị lộ, Tần Triều phát huy kỹ năng diễn xuất, tăng cường tương tác bằng cách rủ hai nam nghiên cứu viên đánh bài, ăn khuya.
Sở Tân Nguyệt dĩ nhiên không hùa theo, quay người một mình về phòng. Những người khác nhìn nhau, ai cũng hiểu Tần Triều cố tình kiếm cớ để được ở gần Sở Tân Nguyệt lâu hơn. Giờ nhân vật chính đã đi rồi, mọi người ngượng ngùng, định ai về phòng nấy.
Thế nhưng, không ngờ Tần Triều thật sự mời mọi người ăn khuya. Ba nghiên cứu viên rất ngạc nhiên, định khách sáo từ chối.
Tần Triều: "Thật ra tôi đáng lẽ phải mời mọi người đi ăn sớm hơn."
[Lẽ ra phải làm tròn nghĩa vụ của vị hôn phu đi mời bạn bè của vị hôn thê ăn cơm sớm hơn, vậy mà chớp mắt đã bị hủy hôn... Ôi, pháo hôi làm gì có cửa mà thành chính cung.] Quý Phi, người tạm thời không có chỗ nào để đi ngoài đi theo bọn họ, không nhịn được lầm bầm trong lòng.
Nụ cười của Tần Triều cứng lại vì tiếng lòng này.
Ba người kia cũng thấy ngượng, dù sao Sở Tân Nguyệt vừa về phòng đã gửi đi tín hiệu rõ ràng là không muốn có bất kỳ mối quan hệ cá nhân nào với Tần Triều. Tuy họ thấy hai người rất hợp nhau, nhưng vẫn có giới hạn, không muốn làm Sở Tân Nguyệt khó xử hay bực mình. Mọi người có thể nhiệt tình, nhưng không thể dùng đạo đức để bắt ép người khác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT