Nghĩ đến những đãi ngộ thế này, dù là nguyên chủ hay nàng, một người độc thân xuyên không tới, đều chưa từng được nếm trải.
Thấy giữa hai người lửa giận bùng bùng, ánh mắt chạm nhau như kiếm cung giương sẵn, đao quang kiếm ảnh qua lại mấy lượt, Thời Nỉ Điệp vội vàng đưa tay đẩy ngực hai người, khó khăn lắm kéo giãn khoảng cách: "Được rồi, phò mã tìm bổn cung có chuyện gì?"
Hạc Lan Sơn thở hắt ra một hơi trọc khí, vung tay áo rộng, quyết định không chấp nhặt với một kẻ lấy sắc thờ người như Hoàn Cửu Đăng, nếu không thật là mất phong thái chính cung của hắn.
Xuất thân từ gia môn vọng tộc, từ nhỏ giáo dưỡng đoan chính, phong thái ưu nhã của Hạc Lan Sơn đều mang theo sự kiêu ngạo và khinh thường của con cháu thế gia. Nghe Thời Nỉ Điệp hỏi đến mình, hắn lười liếc mắt đến Hoàn Cửu Đăng, một kẻ yêu diễm thấp hèn, ý tứ rõ ràng là muốn nói – tiện nô này không có tư cách nghe những chuyện nghị sự cao cấp thế này!
Đây là chuyện của hai vị chủ tử trong phủ – phò mã và công chúa bàn chính sự, một tên trai lơ, dù được sủng ái cũng chỉ là một nô bộc, biết điều thì mau cút đi.
"...Ngươi đã nói ra rồi còn gì." Thời Nỉ Điệp tràn ngập bi thương, mê tâm trận quả thật sẽ khôi phục thần trí, nhưng ký ức trong trận cũng sẽ được giữ lại. Nàng liều chết ngăn cản hai người này, chẳng phải vì sợ sau khi rời khỏi đây sư huynh đệ gặp nhau sẽ xấu hổ hay sao!
Nếu nhớ lại chuyện mất thần trí trong mê tâm trận, tranh giành tình cảm với sư phụ – hơn nữa còn là sư phụ mà hắn từng muốn "ngủ phục". Loại lịch sử đen tối nhục nhã này, Hạc Lan Sơn còn dễ nói, Hoàn Cửu Đăng e rằng sẽ tự sát ngay tại chỗ mất.
Nàng vì sự đoàn kết của sư môn mà mệt chết đi sống lại, đám nhãi ranh này thật vô tâm!
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT