Đám tôi tớ vừa thấy cảnh tượng ấy thì kinh hãi, nhưng vốn hiểu rõ tính nết chủ tử nhà mình, liền vội vàng kéo nhau ra ngoài, không quên đóng cửa lại cẩn thận.
Thời Nỉ Điệp giật mình vì tiếng đóng cửa, quay đầu lại thì thấy Hạc Lan Sơn vẫn còn nằm nghiêng trên giường, tư thế chẳng khác lúc nàng vừa đẩy ngã. Y phục trên người hắn xộc xệch, cổ áo bị nàng kéo tuột, trễ nải buông xuống, lộ ra một mảng da thịt trắng như ngọc sứ.
Có lẽ do dán sát nhân thiết trong ảo cảnh, da hắn trắng hơn trước một chút. Nhưng xương cốt vẫn rắn rỏi, mạnh mẽ, đường cong xương quai xanh không hề ẻo lả, mà lại tràn đầy hơi thở nam tính. Ẩn sau vạt áo hờ hững kia dường như còn có chút màu sắc và hoa văn nhạt nhòa, khiến người ta rạo rực.
Nguyên chủ đích thực là một kẻ háo sắc thâm niên, nhưng tuyệt nhiên chưa từng động tay động chân hay nảy sinh tà niệm với Hạc Lan Sơn – đơn giản là vì tạo hình trước đây của hắn quá mức lôi thôi lếch thếch, bẩn thỉu chẳng khác gì một gã ăn mày, thậm chí cả quyển nguyên tác hắn đều mang bộ dạng đó.
Nói như vậy, dung mạo quốc sắc thiên hương hiện tại của hắn hoàn toàn là do Thời Nỉ Điệp khai phá.
Hạc Lan Sơn rũ hàng mi dài, vẻ mặt vừa thẹn thùng vừa có chút vui sướng. Sự e lệ xen lẫn khát khao khiến Thời Nỉ Điệp nổi da gà, nàng nhìn hắn ngượng ngùng ngẩng đầu lên chớp mắt, đột nhiên nhào tới!
Hạc Lan Sơn càng kinh ngạc hơn, trong đôi mắt sâu thẳm nổi lên sóng lớn, thật là… lẳng lơ!
Thời Nỉ Điệp sau đó mới nhận ra cả người mình đang dính chặt lấy hắn, thân thể áp sát, lập tức cảm nhận được hơi thở của Hạc Lan Sơn trở nên nóng rực. Ánh mắt hắn như bốc cháy, sáng quắc nhìn thẳng vào mắt nàng, như muốn thiêu đốt nàng thành tro bụi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play