Bạch Vương gia hôm ấy bất ngờ giá lâm Thẩm phủ, chuyện này hoàn toàn ngoài dự liệu của mọi người. Đối với Thẩm Thế Cẩn mà nói, lại càng không hề chuẩn bị. Khi Bạch Vương gia dẫn theo ngự y trong cung đến nơi, Thẩm Thế Cẩn vẫn đang bận rộn ở cửa hàng. Nhận được tin gấp, chàng vội vã hồi phủ, thì ngự y đã vào khám bệnh cho Thẩm lão gia tử.
Trong viện, Nghiêm thị thấp thỏm chẳng yên. Dẫu sao đây là Vương gia thân chinh đến, nàng nào dám cản trở.
Thẩm đại lão gia đích thân ở gian ngoài tiếp đãi khách quý, trong lòng cũng thấy ngoài ý muốn.
“Vương gia đại giá quang lâm, vãn bối không kịp nghênh đón từ xa, xin thứ tội.” – Thẩm Thế Cẩn hành lễ thật cung kính.
Bạch Vương gia khẽ vẫy tay, thần thái tùy ý mà vẫn uy nghi:
“Bổn vương nghe nói Thẩm lão gia tử thân thể chưa khỏi hẳn, bệnh lâu ngày e hao tổn nguyên khí, vừa khéo trong cung có ngự y tùy tùng, liền thuận tiện mời đến thăm bệnh. Người tuổi đã cao, chẳng nên để bệnh dây dưa quá lâu.”
Lời ấy là ân, chẳng có lý do gì để chối từ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT