Dì Vương phát hiện tiên sinh cùng tiểu Trịnh ở cạnh nhau ngày càng lâu, dùng từ như hình với bóng để hình dung cũng chẳng hề quá lời.
Trước kia ăn uống ở cùng nhau, bây giờ đến cả ngủ trưa cũng ở chung một phòng. Hai người như thể có bao nhiêu chuyện muốn nói mãi không hết, cả ngày ríu rít cũng chẳng biết đang thảo luận điều gì.
Thế nhưng bà không thấy kỳ lạ. Hai người có cùng đề tài mà trở thành bạn thân là chuyện rất bình thường, hơn nữa tiểu Trịnh giống như một mặt trời nhỏ ấm áp, đi đến đâu chiếu sáng đến đó, đặc biệt khiến người ta yêu mến.
Ai, chỉ là ở mãi bên nhau dễ giận dỗi, giữ một chút khoảng cách thì tình bạn mới có thể lâu dài hơn. Trong giới trẻ chẳng phải vẫn truyền tai nhau câu nói đó sao, rằng “khoảng cách tạo nên cái đẹp” (câu nói lấy ý tưởng từ câu "Khoảng cách sinh ra mỹ"), bà rất đồng tình với câu này.
Tính tình tiên sinh và tiểu Trịnh đều rất tốt, không thuộc dạng động một chút là nổi nóng. Nhưng ở lâu với nhau cũng không tránh khỏi những cọ xát nhỏ... Vẫn phải nhắc nhở tiểu Trịnh một chút.
“Sao lại lâu thế, đi đâu vậy?”
Trịnh Kiềm vừa hay đụng phải Đường Lê đang chuẩn bị ra khỏi phòng, cậu còn chưa mở miệng thì người sau đã vội vàng hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT