Trịnh Kiềm bỗng nhiên bị hôn một cái, nhất thời có chút ngây ngốc.
Cậu mấp máy môi dưới, rất lâu sau mới phản ứng lại. Nụ hôn đầu tiên tồn tại hơn hai mươi năm, cứ thế mà dâng hiến đi.
Thích thì thích thật, nhưng quá ngắn ngủi. Vừa chạm vào đã tách ra, cảm giác tê dại mới dâng lên từ trong lòng còn chưa kịp lan tràn đến khóe miệng đã biến mất.
Người đàn ông có chút hăng hái này đã nếm được vị ngọt, càng cảm thấy nụ hôn này chưa đủ.
Yết hầu Trịnh Kiềm giật giật, cậu ngồi dậy, ấn người vừa hôn mình xuống dưới thân. Tay cậu lung tung vỗ nhẹ trong không trung một lúc lâu, chưa nghĩ ra nên đặt ở đâu.
Đặt ở eo hay chân linh tinh có khi lại khiến cậu trông như người tùy tiện mất…
Nội tâm Trịnh Kiềm vốn chính trực, giữa lúc bối rối, đôi mắt cậu lại không nghe lời mà nhìn lung tung. Khi nhìn thấy một đoạn eo trắng như tuyết lộ ra dưới chiếc áo sơ mi nhăn nhúm, một luồng sóng nhiệt đột nhiên trống rỗng nổi lên, dũng mãnh xông thẳng lên mũi. Bàn tay không biết đặt vào đâu cuối cùng cũng tìm được chỗ dừng, che lấy chiếc mũi đang ngấp nghé, có thể chảy máu mũi bất cứ lúc nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT