Trương thị nhíu mày nói: “Đừng nói nữa! Mau đi xem đại ca ngươi!”
Tuy nàng ta cũng chẳng ưa gì Giang thị, nhưng việc người ta cho mượn 35 văn là thật. Đã nhận ơn người ta thì không thể sau lưng còn đi nói xấu. Loại chuyện đó, nàng ta làm không nổi.
Bị Trương thị quát một tiếng, mọi người lập tức dời sự chú ý.
Giang Ninh và Dương Đại Đầu rẽ sang tiệm lương mua thêm chút lương thực mới rời khỏi thị trấn.
Về đến nhà, mấy đứa nhỏ nghe tin hạt dưa đã bán hết thì càng thêm phấn khích, đòi ngay hôm sau lên Thanh Phong Sơn kéo dưa lâu. Giang Ninh nghĩ tới một trăm văn tiền đặt cọc của Lý Trường Sinh, liền cảm thấy áp lực như núi, ngay cả chuyện dựng lều tranh cũng không rảnh lo.
Cả nhà đội nón rơm, đeo giỏ, chạy thẳng đến chân núi Thanh Phong hái dưa lâu. Lúc này dưa chưa hoàn toàn chín, bọn họ phải mất công lắm mới tìm được những quả đã chín mềm hoặc rụng xuống.
Cả nhà hái tới tận trời sẩm tối, khi ngoài ruộng chẳng còn ai làm việc mới bắt đầu gánh về. Chạy qua chạy lại ba bốn chuyến, cuối cùng cũng đưa hết dưa về nhà.
Giang Ninh uống một ngụm lớn nước suối, thở hổn hển: “Dưa lâu chín ở chân núi gần như bị chúng ta hái sạch rồi. Chỗ còn lại phải chờ thêm chừng nửa tháng nữa mới hái được.”
“Hôm nay ta hỏi dược đồng ở Hồng An Đường, họ thu dưa lâu phơi khô với giá một cân năm văn. Về sau, các ngươi vào núi chủ yếu nhắm mấy quả dưa lâu chín tươi mà hái. Nhớ kỹ, chuyện này không được nói ra ngoài. Chúng ta có vượt qua được mùa đông này và xây được nhà hay không, đều trông vào đám dưa lâu này đấy.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT