Huynh đệ họ Mao lúc này đang ngồi tính toán xem phải làm sao mới có thể đào tẩu khỏi thôn này.
Mao Đại Lực cúi nhìn sợi xích sắt đang khóa chặt vào chân mình, lại cắn răng giật mạnh một cái, rồi tức tối chửi thề: “Không được! Không thể để thế này mãi. Đợi từ đường xây xong, bọn họ chắc chắn sẽ không tha cho chúng ta. Phải nghĩ cách tự cứu thôi.”
Mao Nhị Lực giọng trầm thấp: “Đại ca, vậy giờ làm thế nào? Chìa khóa ở chỗ thôn trưởng, mà ông ta lại không mang theo bên người, chúng ta căn bản lấy không được.”
Hai người đang nói chuyện thì trông thấy Tiền thị như một con chó chết (theo nghĩa hình dung, vẻ lếch thếch) hùng hổ tiến về phía mình.
Họ liếc nhau một cái, rồi im lặng đứng dậy, ánh mắt dán chặt vào Tiền thị.
Tiền thị đi đến cách họ chừng ba trượng thì dừng lại, thấy hai người không chớp mắt mà nhìn mình, lập tức phun xuống đất một ngụm đàm, chống nạnh quát: “Nhìn cái gì mà nhìn! Coi chừng ta móc tròng mắt các ngươi ra! Mau, một đứa ra đây giúp ta khiêng đống này về Thôn Tây.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT