Dương Đại Đầu nhất thời lúng túng: “Nương, giờ chúng ta phải làm sao? Không thể cứ để Đại Kiều ở lại nhà mãi được. Nhỡ đâu hai tên mẹ mìn kia mò vào thôn thì biết làm thế nào?”
Giang Ninh cũng đã nghĩ đến vấn đề này, liền cắn răng: “Cứ bán hết cá rồi về tính tiếp.”
Huyện thành so với trấn Núi Lớn phồn hoa hơn nhiều, không kể phiên chợ, ngày nào cũng có người ra phố bày hàng. Cá của bọn họ đều còn sống, số lượng không nhiều, giá chào cũng không cao, nên chỉ hơn một canh giờ đã bán sạch, thu được mấy chục văn. Dương Đại Đầu đã thấy rất mãn nguyện.
Hai mẹ con trở về thôn Dung Thụ thì vừa quá trưa. Giang Ninh vừa bước vào cửa liền hỏi Liễu Diệp: “Hôm nay Đại Kiều có ra ngoài không?”
Liễu Diệp lắc đầu: “Sáng con đã xem kỹ, tay chân nó đều có vết thương, nên giã ít thảo dược cầm máu đắp vào, bảo nó nghỉ trong lều tranh.”
Giang Ninh thở phào, lại hỏi: “Trong thôn có ai biết nhà ta thêm người không?”
Liễu Diệp lắc đầu lần nữa: “Sáng sớm, Nhị Đản dẫn Tam Thiết, Tứ Trang và Tiểu Nha vào núi hái dưa lâu, đến trưa mới về. Trên đường đều tránh người mà đi, không gặp ai trong thôn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT