Hai mẹ con tới trấn thì đã xế chiều. Mặt ai cũng đỏ vì nắng, nhưng chẳng nghỉ ngơi, liền mang cá thẳng tới nhà An Vĩnh Lương. Không ngờ Giang Ninh đi nhanh như vậy, An Vĩnh Lương vừa thấy liền mời vào nhà, rót ngay ly nước đường.
Giang Ninh chỉ vào đám cá trích: “Ngươi xem cần bao nhiêu, số còn lại ta mang tới khách điếm Núi Lớn.”
“Vĩnh Lương, ta mang cho ngươi ít đồ ăn… Ủa! Nhà đang có khách à?”
Mã thị vừa vào cửa đã tiến thẳng vào nhà chính. Ánh mắt đảo qua Giang Ninh và Dương Tam Thiết, cuối cùng dừng ở đám cá: “A! Đây là cá mua sao? Vừa hay mấy hôm nay bà nội ngươi ăn uống kém, ta mang một con về cho bà nấu canh.”
Vừa nói, bà ta đã định thò tay lấy.
Dương Tam Thiết lập tức lao tới che chắn mấy thùng cá: “Đại nương phải đưa tiền mới được lấy cá.”
Mặt Mã thị sầm xuống, quay sang An Vĩnh Lương: “Sao hả? Bà nội ngươi ăn một con cá cũng không được à? Ngươi là do bà nuôi lớn, chẳng lẽ lại vô ơn thế?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play