Q tỉnh cách Nam tỉnh chỉ khoảng một tiếng rưỡi đi đường. Ngay sát bên Q tỉnh có một thị trấn nhỏ gọi là Dương Thành, nơi An Tình đã đi qua trọn vẹn những năm tháng tuổi dậy thì.
Cậu ngồi trên chuyến xe buýt từ Q tỉnh về Dương Thành. Trên xe thoang thoảng mùi da bọc ghế lẫn mùi xăng dầu, cũng may đang là mùa đông, lại đúng dịp nghỉ Tết Âm Lịch, khách trên xe không đông nên mùi cũng không đến mức khó chịu.
An Tình chọn chỗ ngồi sát cửa sổ ở hàng ghế cuối. Trong xe chỉ lác đác hai, ba người, ai nấy đều mang theo những chiếc túi hành lý nặng trĩu, trên gương mặt lại không giấu nổi vẻ hân hoan.
Nghe giọng nói quê nhà quen thuộc, trong lòng An Tình dấy lên một cảm xúc khó gọi thành tên. Không khí ngày Tết trên chuyến xe cũng lan tỏa rõ rệt, mỗi ô cửa sổ đều dán một chữ “Phúc” đỏ thắm. Bị bầu không khí ấy cuốn theo, ba người kia cũng bắt chuyện với An Tình, giọng đầy nhiệt tình:
“Cậu cũng về quê ăn Tết muộn thế này à?”
“Không phải về nhà, chỉ là đi loanh quanh một chút thôi.” Nét mặt An Tình rõ ràng thiếu đi niềm háo hức của một đứa trẻ về quê ăn Tết, khiến mấy bác kia hơi khựng lại.
“Có phải giận dỗi với gia đình không?” Người đàn ông ngồi cạnh cậu cười nói. “Con gái tôi cũng tầm tuổi cậu, các người trẻ hay gọi là gì nhỉ… Ờ, tuổi nổi loạn đấy. Nói với nó chưa được hai câu đã cãi rồi.” Ông vừa than thở vừa cười, không hề có chút bực bội nào, trái lại còn lộ ra vẻ tự hào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play