An Tình đêm đó ngủ cũng chẳng yên giấc. Có lẽ vì đã đến Dương Thành, trong mơ cậu lại toàn thấy chuyện hồi nhỏ. Giấc mơ hỗn loạn, như thể cậu cứ phải chạy mãi mà không sao nhấc nổi bước chân, cuối cùng chỉ có bóng tối vô tận phía sau nuốt chửng lấy cậu. Chỉ khác là lần này, cậu không còn thấy được ánh sáng trước mắt.
Khi mở mắt ra, môi trường xa lạ khiến cậu thoáng hoang mang, rồi mới nhớ ra mình đang ở đâu.
Dù sao thì đây cũng là nhà người khác, An Tình không dám nán lại, chỉ day trán rồi rời giường. Trên bàn đã bày sẵn cháo trắng và rau xào.
“Mau lại ăn chút cháo đi.” Phương Yến vừa bón cơm cho cô con gái nhỏ vừa nói. An Tình có chút ngượng ngùng ngồi xuống.
“Thật xin lỗi chị dâu, lại làm phiền mọi người rồi.”
An Tình vốn ăn uống không tốt, chỉ húp được mấy thìa cháo rồi thôi.
Ăn xong, cậu liền cáo từ. Trước khi đi, từ trong túi áo lấy ra một hộp quà không lớn không nhỏ đưa cho Phương Yến:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT