Không chỉ Lang Thước nhớ đến bọn ấu tể, tiểu lang con kia cũng nhớ cậu, gặm hai miếng thịt khô lại bắt đầu hừ hừ, làm nũng muốn cậu bồi chơi. Hiện tại phần lớn thành viên đều ở trong sơn động, Lang Thước đương nhiên không dám ôm ấu tể ra ngoài, bèn dứt khoát bước vào bên trong chơi cùng bọn nhỏ.
Vết thương trên đùi cậu đã tốt lên không ít, chỉ cần không chạy nhảy thì cơ bản không còn đau, chỉ là vẫn chưa thể đứng quá lâu. Cậu đi đến bên trong rào chắn, gọi Lang Vân ở cách đó không xa: “Vân, cho ta một cái sọt, muốn loại hình vuông.”
Lang Vân tiện tay đưa qua: “Muốn sọt làm gì?”
Lang Thước không biết nên nói thế nào, dứt khoát biểu hiện ngay trước mặt.
Chỗ cậu đứng là một góc rào chắn, vừa thấy ấu tể vây quanh liền dựng sọt lên giữa mình và bọn nhỏ, rồi từ từ đẩy về phía trước. Mấy ấu tể gần cậu lập tức bị đẩy sang bên kia. Sau khi chắc chắn xung quanh không còn ấu tể, cậu lót ít cỏ ngồi xuống, đưa cái sọt lại cho Lang Vân.
Lang Vân lần đầu nhìn thấy còn có thể làm như vậy, sững sờ: “???” Trước kia nàng đều phải một con một con xách lên, còn phải nhìn thời cơ chuẩn, bởi ấu tể nhỏ quá, chỉ cần sơ ý là làm bọn nhỏ bị thương, mỗi lần đều luống cuống cả đầu óc.
Lang Thước không biết trong lòng nàng nghĩ gì, chỉ cảm thấy được lông mềm mại vây quanh thật thoải mái. Giờ ấu tể đã nặng hơn trước, từ những cục lông gầy trơ xương biến thành những đoàn lông xù xù béo tròn nặng trĩu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play