Tả Đan Đan nghe lời này của cô ta, liền liếc mắt, “Mắt nào của cô thấy tôi phản ứng với anh ta. Đúng rồi, có thể giải thích một chút, hai thế giới này của cô định nghĩa là gì? Bây giờ chẳng phải mọi người đều bình đẳng sao, sao trong mắt đồng chí Lý Hồng Binh, nông thôn và thành phố vẫn là hai thế giới? Giác ngộ tư tưởng của cô sao lại thấp hơn tôi thế.” Lời cô nói mang theo chút giọng khinh bỉ. Làm mặt Lý Hồng Binh méo xệch.
“Cô cứ mạnh miệng đi, dù sao tôi là vì tốt cho hai người. Hy vọng cô không làm ra hành động sai lầm. Đừng ảnh hưởng đến một thanh niên trí thức ưu tú về thành phố để cống hiến cho đất nước.”
Lý Hồng Binh cảm thấy mình không nên tranh cãi với Tả Đan Đan, cô ta không thừa nhận mình không cãi lại được. Dù sao bây giờ Thẩm Nhất Minh phải về thành phố, thì cần phải có quan hệ của bên cô ấy mới được. Chờ thêm vài ngày Thẩm Nhất Minh tự mình nghĩ thông suốt, anh ta sẽ biết phải lựa chọn thế nào.
Tả Đan Đan cũng cảm thấy mình không cần thiết tranh cãi với Lý Hồng Binh, vì một người đàn ông mà tranh cãi, có ý nghĩa gì sao? Dù sao cô cảm thấy không có chút ý nghĩa nào.
Chuyện chỉ tiêu về thành phố làm ầm ĩ lên, nhóm thanh niên trí thức cũng không còn chạy đến nhà Tả Thủy Sinh nữa, mà thay phiên chạy đến xã. Dù sao họ xin nghỉ, Tả Thủy Sinh đều duyệt, để họ tự mình lo liệu. Ông cũng không tin, những thanh niên trí thức này tạm thời làm ầm ĩ một chút, mà thật sự có thể giành được cái danh ngạch đó.
Dù sao, chuyện này vẫn cứ ồn ào cho đến khi vụ xuân của Làng Tả Gia kết thúc. Tả Đan Đan cũng không còn hứng thú với những chuyện này, thấy công việc đồng áng cũng không còn bận rộn lắm, liền xin Tả Thủy Sinh nghỉ đi huyện thành thăm Tả Thông.
Duyệt nghỉ thì duyệt nghỉ, thanh niên trí thức còn được nghỉ, người trong nhà sao có thể không được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT