Làng Tả Gia bên này còn chưa biết gì, vì nhóm thanh niên trí thức làm ầm ĩ, cả ngày chạy đến nhà Tả Thủy Sinh, làm ông ấy ngày nào cũng không có sắc mặt tốt. Bình thường không thấy coi trọng ông, bây giờ lại đến thắp hương, có ích gì sao?
Chắc chắn là vô ích.
Tả Thủy Sinh dứt khoát không ở trong thôn, hễ tan ca là chạy đến nhà Tả Đại Thành. Nhà họ ở xa thôn, lại rộng rãi, đến nhà họ ngồi một lát, cả người đều thấy thoải mái.
Lý Huệ cũng không keo kiệt, lần nào ông đến, bà cũng làm một đĩa đậu phộng, để Tả Thủy Sinh và Tả Đại Thành vừa trò chuyện vừa ăn.
Đương nhiên, nội dung câu chuyện càng nghe, hai vợ chồng càng thêm sầu, cuối cùng chỉ biết thở dài. Con rể tốt luôn là của nhà người khác.
Tả Thủy Sinh không biết tâm trạng của hai vợ chồng, vừa ăn đậu phộng, vừa nói, “Tôi cũng không gạt hai người, dù sao tôi và bên xã đề cử là Nhất Minh. Tôi làm việc bằng lương tâm, ai cũng không thể nói tôi không công bằng được. Giờ tôi có làm cuộc bỏ phiếu trong đội sản xuất, thì kết quả cũng như vậy thôi. Những thanh niên trí thức đó còn nói tôi xử sự không công. Hai người nói xem, họ tự làm được gì?”
Tả Đại Thành nghe xong liên tục gật đầu, mặc dù trong lòng cảm thấy tiếc, nhưng ông cũng hiểu, việc về thành phố quan trọng như thế nào đối với một thanh niên trí thức từ thành phố đến. Nếu Thẩm Nhất Minh thật sự về được thành phố, thì vẫn tốt hơn là cứ ở lại nông thôn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT