Tả Đan Đan không nghe anh nói bậy, mặt nghiêm túc, “Đồng chí Thẩm Nhất Minh, anh nói chuyện phải chừng mực một chút. Anh là người sắp về thành phố, anh nói những lời này với tôi, anh thấy hợp lý không? Anh thấy có ý nghĩa không? Là một đồng chí nam, anh phải biết điều, phải có trách nhiệm. Đây là tôi đấy, nếu là những cô gái dễ bị lừa khác, thì chẳng phải sẽ bị anh hại thảm sao.”
Như thể bị lời nói của cô làm cho không dám ngẩng đầu, Thẩm Nhất Minh cúi đầu một lúc lâu, sau đó mới mang theo vẻ thăm dò nhìn cô, “Đồng chí Tả Đan Đan, tôi vừa nghe ý của em, là nếu tôi không đi, thì những lời này có thể nói được sao?”
“Ý của tôi là vậy sao?” Tả Đan Đan sầm mặt nói.
“Tôi nghe có vẻ giống.” Thẩm Nhất Minh nói rất nghiêm túc.
Tả Đan Đan nói, “Tùy anh, dù sao anh cũng là người muốn về thành phố, anh hãy bớt lại đi. Được không?” Dù sao cô bây giờ đã quên hết những gì gọi là “I love you” rồi. Sự thật đã chứng minh, Thẩm Nhất Minh dù có thông minh hơn một chút, anh cũng không khác gì hàng ngàn hàng vạn thanh niên trí thức khác. Một khi được về thành phố, anh sẽ chạy nhanh hơn thỏ. Hơn nữa trước khi chạy, còn không quên trêu chọc cô gái nhà người ta. Quả thật đáng xấu hổ.
“Thế nếu lần này tôi từ bỏ việc về thành phố, thì tôi nói chuyện này có thể thành không?” Thẩm Nhất Minh truy vấn.
Thấy anh còn càng nói càng hăng, Tả Đan Đan liền cười hắc hắc, “Được thôi, nhưng anh đừng để bị người ta gạt xuống. Như vậy không tính là anh tự mình từ bỏ. Mà là căn bản không được chọn.” Cô không tin anh thật sự có thể từ bỏ một cơ hội quan trọng như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT