Đầu năm 1935, Deanna đã đọc xong phần tổng quan nhất của Lịch sử Phép thuật và làm quen với bảng âm của Cổ ngữ, cũng đã hiểu khá rõ về thế giới phù thủy. 

Cô bé thậm chí còn đặt mua một loạt các tờ báo ngoài Tiên Tri Nhật Báo (The Daily Prophet) chuyên đưa tin nước Anh, còn có Góc Quan Sát Hiện Trường (Spot Spectacle) và Tấm Da Châu Âu (Europe Torchment). 

Để cập nhật tin tức thế giới Muggle, Deanna cũng nhờ Taya đặt giúp một tờ báo Muggle. Báo mỗi ngày được gửi đến một hòm thư công cộng, và Ruby sẽ đến lấy về.

Hầu như tất cả các tờ báo phù thủy đều đang ráo riết đưa tin về một Hắc Ám Phù Thủy nổi danh Gellert Grindelwald. 

Hắn thường xuyên xuất hiện cùng một cái tên khác trong phần nội dung chính là Albus Dumbledore. 

Grindelwald đi khắp nơi chiêu mộ tín đồ và công khai tuyên truyền tư tưởng thù ghét Muggle. 

Gần mười năm qua đã có vô số người phản đối hắn bị giết hại, vì thế dư luận đang kêu gọi Dumbledore một giáo sư tài năng kiệt xuất tại Hogwarts ra tay bắt giữ hắn.

Tuy nhiên, Dumbledore chưa từng đưa ra bất kỳ phản hồi nào.

Một mục tin lá cải thậm chí còn khẳng định Dumbledore đang bị Grindelwald nắm thóp, nên không thể tham gia vào việc bắt giữ hắn.

Deanna lướt qua những tin tức lặp đi lặp lại này, đặt tờ báo sang một bên, bê cốc sữa bước vào thư viện.

Ngày hôm qua khi lục tìm cuốn Những Phép Thuật và Thần Chú Cổ Bị Lãng Quên giữa đống giấy da hỗn độn, cô bé vô tình tìm thấy một quyển sổ tay cũ dày cộp. 

Quyển sổ nhồi nhét rất nhiều tờ giấy bên trong, khiến nó phồng to bất thường. 

Deanna mang nó đến bàn, mở vài trang, bên trong là chữ viết nguệch ngoạc, thậm chí còn có những đoạn viết nghiêng, viết ngược. 

Cô bé tìm được vài đoạn có thể tạm đọc hiểu, đoán rằng đây là những dòng ghi chú hoặc nhật ký cá nhân.

“Ruby?” Deanna gọi.

“Thưa cô Deanna!” Giọng the thé của Ruby vang lên trong thư viện ngay lập tức.

“Ruby, cậu đã từng thấy quyển sổ này chưa?”

Đôi tai to của Ruby động đậy vài cái, nhớ lại một lúc rồi đáp: “Ruby từng thấy ông chủ cũ viết vào sổ này!”

“Ông chủ cũ? Ý cậu là ông nội của tôi?” Deanna khó mà tưởng tượng người ông lười nhác của mình lại có thói quen ghi nhật ký.

“Vâng, thưa cô Deanna!” Ruby nói, “Có một lần ông chủ cũ lén uống whisky, say đến mức ngã lăn ngoài hành lang, tay vẫn còn cầm quyển sổ này! Lại còn làm đổ cả lọ mực!”

Deanna cân quyển sổ trên tay, rồi nói: "Cậu làm tốt lắm. Ruby, trưa nay tôi muốn ăn súp kem kiểu Pháp.”

“Vâng thưa cô Deanna! Ruby nấu súp kem là giỏi nhất đấy!” rồi con gia tinh biến mất. Deanna nhìn vào chỗ Ruby vừa biến mất, suy nghĩ gì đó.

Trong lúc đang thưởng thức món súp, tiếng “két két” bất ngờ vang lên từ cửa kính. 

Ruby chạy đi mở cửa sổ, một cơn gió lạnh buốt ùa vào theo sau là một con cú trắng tinh kiêu hãnh đậu trên bệ cửa. 

Nó kiễng chân lên để đưa Deanna một bức thư. Cú mèo vốn là phương thức liên lạc thông dụng trong giới phù thủy, có thể bay xa bất chấp mưa gió.

Deanna vất vả gỡ thư ra khỏi chân nó thì con cú lập tức nhảy lên bàn ăn, không khách khí gì mà mổ lấy rau trong đĩa salad của cô.

'Gửi tiểu thư Deanna Daisley đáng kính,

Xin mạo muội gửi thư này đến cô, không biết Taya đã từng nhắc đến chúng tôi với cô chưa.

Nghe nói cô đã từ Mỹ trở về Anh, chúng tôi vẫn luôn mong muốn được làm quen với cô. 

Nếu cô rảnh vào ngày kia, chúng tôi rất hy vọng được mời cô đến dinh thự Lestrange để dùng trà chiều.

Thành kính, 

Vợ chồng nhà Lestrange'

Deanna cầm bức thư mời đột ngột này, cảm thấy hơi bối rối. Taya chưa từng nhắc đến mối quan hệ với nhà Lestrange, nhưng cô lại biết rất rõ về gia tộc đó.

Gần đây có một cuốn sách tên là Danh Mục Huyết Thống Thuần Chủng (Pure-Blood Directory) được phát hành, ghi lại 28 gia tộc thuần chủng lâu đời nhất nước Anh và nhà Lestrange nằm trong danh sách đó. 

Gia tộc Daisley vốn nhập cư đến Anh sau này và dĩ nhiên không có tên trong đó.

Có nhiều ý kiến cho rằng vẫn còn những gia đình thuần chủng khác không được liệt kê, ví dụ như nhà Potter. 

Cũng có người chỉ ra rằng ngay cả 28 gia tộc này cũng từng có người kết hôn với Muggle-born, chỉ là những “kẻ làm ô uế huyết thống” đó đã bị xóa tên. 

Thuật ngữ “Muggle-born” chỉ những phù thủy sinh ra từ bố mẹ là người thường, không có dòng máu phù thủy.

Cuốn sách gây tranh cãi rất lớn, một lần nữa châm ngòi cho cuộc tranh luận giữa phe huyết thống và phe bình đẳng.

Theo tài liệu, nhà Lestrange là những người ủng hộ huyết thống cực đoan. Họ không cho phép giao du với phù thủy Muggle-born, và chỉ được phép kết hôn với người thuần chủng.

“Nghe có vẻ là một gia đình cố chấp,” Deanna thầm nghĩ.

Cô bước đến lò sưởi, lấy một nhúm bột phát sáng từ hộp nhỏ là Floo Powder mà Taya từng dạy cách sử dụng. 

Deanna ném bột vào lửa, đứng trong lò sưởi và hô: “Văn phòng của Taya.”

Cảm giác quay cuồng khiến cô phải lau mặt dính đầy tro trước khi nhìn rõ được căn phòng chất đầy tài liệu. May là Taya đang ngồi sau bàn làm việc.

“Deanna? Có chuyện gì sao?” Taya lập tức đứng dậy khi thấy mái tóc vàng của Deanna trong lò sưởi.

“Không có gì nghiêm trọng, chỉ là cháu vừa nhận được một bức thư từ nhà Lestrange mời cháu đến dùng trà chiều ngày kia.”

Taya có vẻ mới sực nhớ ra: “Ồ, đúng rồi.”

“Gì cơ?”

“Không sao cả. Đến lúc họ liên lạc với cháu rồi,” Taya nói. “Hai gia đình cũng từng là chỗ quen biết. Ông nội cháu và nhà họ từng rất thân hồi học ở Hogwarts. Vài năm trước khi ông cụ Lestrange mất và Phu nhân Lestrange sinh con, cô đều đã giúp họ. Giờ họ đến chào hỏi cháu cũng là bình thường.”

“Vậy cháu có thể nhận lời mời này?” Deanna nhìn bức thư.

“Cháu muốn đi không?” Taya vẫn tôn trọng quyết định của cô bé.

Deanna nhún vai: “Thật ra cháu cũng không để tâm, nhưng xét đến phép lịch sự thì nên đồng ý.”

Taya hơi do dự: “Họ là những người theo huyết thống, cháu biết chứ?” Deanna gật đầu.

“Bọn họ… không biết rõ về huyết thống của cháu.”

“Ý cô là, họ nghĩ cháu chắc chắn là thuần chủng, nên mới mời?”

Taya gật đầu: “Cháu tinh ý đấy. Cha cháu là người theo huyết thống, và nhà Daisley cũng là một gia tộc thuần chủng, vì vậy họ mặc định cháu là người thuần chủng. Hơn nữa, luật pháp bên Mỹ nghiêm cấm kết hôn với Muggle, nên về lý thuyết, phù thủy sinh ở Mỹ còn ‘thuần’ hơn người Anh.”

Deanna gật gù: “Vậy nếu họ hỏi về gia thế, cháu chỉ cần nói bố mẹ đều đã mất. Nếu hỏi về những năm qua, cháu sẽ bảo là sống cùng phù thủy khác?”

“Thông minh đấy.” Taya xoa đầu cô. “Cô và Lyron không quan tâm đến huyết thống, nhưng bạn bè cũ của nhà mình đều là người theo huyết thống, cháu sẽ khó tránh khỏi tiếp xúc với họ. Giả vờ như vậy sẽ dễ sống hơn nhiều. Nếu sau này cháu được phân vào nhà Slytherin, nơi đề cao gia tộc và huyết thống thì thân phận thuần chủng sẽ giúp cháu tránh không ít rắc rối.”

Deanna gật đầu, sau đó quay về nhà Daisley và lập tức viết thư hồi đáp một cách nhã nhặn. 

Taya còn dặn cô bé, khi tiếp xúc với những người đó phải ăn mặc chỉnh tề, vì họ rất coi trọng hình thức. Ruby sợ đến mức vội lấy áo choàng của Deanna ra ủi phẳng.

Nhà Lestrange đúng là giàu có như Danh Mục Huyết Thống Thuần Chủng mô tả. 

Chiều ngày hẹn, họ cử một cỗ xe ngựa đến đón Deanna nhưng không phải là ngựa Muggle, mà là loài Thestral lưng bạc (loài phù thủy gọi là “Rune Steed”). 

Hai gia tinh ngồi trước điều khiển xe cũng là những sinh vật có giọng the thé và đầu giống dơi.

Deanna khoác áo choàng du lịch, bước vào xe, gia tinh lập tức gia cố phép Ẩn Thân để Muggle không nhìn thấy, rồi xe bay lên trời. Tuy bên dưới vẫn phủ tuyết dày, nhưng trong xe lại rất ấm áp.

Sau một chặng bay xóc nảy, cỗ xe dừng trước một trang viên khổng lồ. Deanna cảm thấy dạ dày hơi khó chịu vì cảm giác lơ lửng kéo dài. 

Cô bé chỉnh lại áo choàng bị xô lệch rồi bước xuống xe. Đón tiếp cô bé là một quản gia già và một cậu bé mặc áo choàng xanh hải quân.

“Eric Lestrange. Rất vui được gặp cô.” cậu bé Eric chìa tay ra, giọng to rõ. Cậu có mái tóc đen, mắt xanh thẫm, chỉ cao hơn Deanna một chút.

“Deanna Daisley. Tôi cũng rất vui được gặp cậu.” Deanna bắt tay lại.

“Đây là ông Ellenwood, quản gia của nhà tôi” Eric giới thiệu.

Deanna lễ phép chào ông quản gia, rồi theo Eric tiến vào toà nhà lộng lẫy của trang viên. 

Eric cố gắng thể hiện sự trưởng thành, hỏi han về chuyến đi và giới thiệu lịch sử dinh thự. Deanna giữ nụ cười nhẹ, đáp lời lịch thiệp.

Nhà Lestrange rõ ràng to lớn và nguy nga hơn nhà Daisley. Nghe nói thời hoàng kim từng có hơn 20 người sống tại đây, nhưng giờ các nhánh phụ đều đã chuyển ra ngoài, chỉ còn lại Eric và cha mẹ.

Bước chân trên nền đá cẩm thạch, Deanna ngắm nhìn nội thất tráng lệ mang đậm phong cách thế kỷ XVII.

Vợ chồng Lestrange đang ngồi thư thái trên sofa. Brixey Lestrange là một người phụ nữ thanh lịch, tóc nâu dài được búi gọn phía sau. 

Phu nhân Lestrange mỉm cười dịu dàng, kéo Deanna lại ngồi bên cạnh. Halbert Lestrange, ông chồng to lớn hơn vợ một vòng, lại có vẻ ôn hòa hơn.

Họ hỏi han Deanna về chuyến đi và cuộc sống ở Anh, Phu nhân Lestrange còn cảm ơn Taya đã giúp đỡ trong ca sinh trước kia. 

Ngài Lestrange thì bảo ông đã quyên 500 Galleon cho Bệnh viện Thánh Mungo dịp Giáng Sinh.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play