Thật ra, ngay từ lúc đuổi theo Lâm Nhiên để trả tiền, Sở Đình Vân đã từng ích kỷ nghĩ nếu sau này cuộc đời Yến Tầm chỉ còn lại mình anh, thì thật tuyệt.
 Đó gần như là giấc mơ mà anh mong mỏi từ lâu, một điều hạnh phúc đến mức không thể hạnh phúc hơn.
Thế nhưng lúc này đây, khi Yến Tầm thật sự thốt ra câu đó, Sở Đình Vân lại ước gì chuyện vừa rồi chưa từng xảy ra. Ước gì Yến Tầm không bị gia đình mà mình luôn để tâm đơn phương cắt đứt. Ước gì cậu không bị người mẹ ngày đêm nhớ nhung công khai chất vấn, oán hận trước đám đông. Ước gì cậu không phải hứng lấy cái tát kia.
Chỉ cần… cậu đừng buồn đến thế. Chỉ cần… cậu đừng khóc nữa.
Bị Yến Tầm ôm từ phía sau, Sở Đình Vân không thể nhìn rõ nét mặt của cậu, nhưng lại cảm nhận rõ hơi ấm ẩm ướt lăn xuống cổ mình. Đó không phải là nước lạnh từ túi chườm tan ra, mà là nóng… Là nước mắt của Yến Tầm.
Khoảnh khắc ấy, Sở Đình Vân chợt nhớ ra. Phải rồi, Yến Tầm bây giờ vẫn mất trí nhớ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play