Yến Tầm lại bế mèo đi mất.
Nhưng lần này cậu lại tự quay về, còn nói… muốn dỗ anh.
Đây là chuyện mà trước kia, đến cả trong mơ Sở Đình Vân cũng không dám hy vọng.
Chỉ là cái cụm “ông ba mèo trốn trong khóc” thì Sở Đình Vân tuyệt đối không thừa nhận.
Anh không khóc, cũng không biết khóc.
Tuổi thiếu niên, mẹ nghiêm khắc dạy dỗ, huấn luyện hà khắc, đã sớm khiến Sở Đình VÂn quên mất thế nào là rơi lệ. Huống hồ, khóc đồng nghĩa với yếu đuối và bất lực, thứ nhãn mác anh không bao giờ cho phép mình bị gắn.
Vậy mà không hiểu vì sao, ngay lúc này, hốc mắt anh lại nóng lên, cổ họng cũng nghẹn lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT