Khâu Uẩn nho nhã mỉm cười, trong thái độ mang vài phần xa cách mà hỏi: "Có phải ngũ biểu muội vừa từ viện tổ mẫu ra?”
Khâu gia vốn là thế gia lâu đời đất Yến Bắc, nay phòng tổ phụ Khâu Uẩn đã là chính mạch. Tuy hắn đứng hàng thứ ba trong tôn bối, nhưng phụ thân lại là đích trưởng tử của tộc trưởng đương nhiệm, bản thân lại là nhi tử độc đinh của đại phòng, có thể nói là căn cơ chính thống, huyết mạch thanh thuần.
Bởi vậy dù ở Khâu gia hay Nhậm gia, Khâu Uẩn đều được mọi người vây quanh, trong hàng huynh đệ tỷ muội đồng lứa, đều phải tôn kính ba phần.
Kiếp trước Nhậm Dao Kỳ vốn không ưa gì Khâu Uẩn. Trước mặt người ngoài, hắn làm bộ công tử nho nhã, sau lưng lại thường đứng cười nhạt xem Vân Văn Phóng tìm trò vui trên người nàng, bản thân thì đóng vai kẻ giữ cửa. Với Vân Văn Phóng, nàng hận thấu xương; còn Khâu Uẩn, nàng chỉ thấy khinh bỉ và chán ghét.
"Đúng vậy, tam biểu ca. Tổ mẫu biết huynh tới, hẳn rất cao hứng.” Nàng mỉm cười đáp, giọng điềm tĩnh, lễ độ không sai sót, nụ cười thậm chí còn khéo léo hơn hắn, tư thái càng thêm quy củ.
Dứt lời, nàng cúi đầu, nghiêng mình nhường lối, khách khí mời hai người đi trước. Khâu Uẩn hơi kinh ngạc, đưa mắt nhìn nàng một lượt.
Vân Văn Phóng đứng cạnh khẽ bật cười, đặt tay lên vai Khâu Uẩn, ánh mắt mang ý trêu chọc quét qua Nhậm Dao Kỳ:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play