Biểu thiếu gia Khâu gia Khâu Uẩn, là đích tôn của huynh trưởng Nhậm lão thái thái, hiện đang đọc sách tại thư viện thành Vân Dương. Từ thành Vân Dương về Khâu gia ở Kế Châu, tất phải đi qua trấn Bạch Hạc, nên Khâu Uẩn cũng coi như khách quen của Nhậm gia.
Người đi cùng hắn kia, chẳng phải “Văn công tử” gì, mà chính là nhị thiếu gia Vân Văn Phóng của Vân gia ở thành Vân Dương.
Sở dĩ nàng nhớ rõ người này, là bởi hai người từng là kẻ thù không đội trời chung. Có người sinh ra đã bát tự tương khắc, nàng và Vân Văn Phóng chính là thuộc loại này. Từ lần đầu gặp gỡ đã không ưa nhau, tranh chấp không dứt, đến khi nàng rời Nhậm gia vẫn còn bị hắn hung hăng bày một đạo, khiến nàng khắc cốt ghi tâm, muốn quên cũng khó.
Đời trước lần đầu gặp hắn, hình như cũng ở hành lang này. Khi ấy nàng vì cãi nhau với Nhậm Dao Hoa ở Vinh Hoa viện, giận dỗi chạy ra, bước đi vội vàng, không cẩn thận va ngay vào người Vân Văn Phóng.
Hắn liền làm trò cợt nhả, huýt một tiếng sáo vang trước mặt mọi người. Một tiếng huýt ấy khiến đám người quanh đó phá lên cười, làm nàng mất hết mặt mũi.
Tuổi nhỏ bồng bột, nàng uất ức giơ tay tát hắn thật mạnh, rồi òa khóc bỏ chạy. Không ngờ kết quả bị Nhậm lão thái thái phạt đóng cửa ở từ đường nửa tháng, cái Tết năm ấy cũng trải qua trong từ đường lạnh lẽo.
Đêm ba mươi, ngoài kia rộn rã tiếng cười, nàng bị cấm tiếp khách, bà tử trực ngoài còn quên mang cơm. Lạnh lẽo, đói khát, sợ hãi, nàng chỉ biết nằm co ro khóc dưới án thờ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT