Kiến trúc của Vân phủ cùng Hàn phủ có phong cách tương tự, không cầu hoa lệ mà trọng ở trang nghiêm. Nhậm Dao Kỳ chỉ liếc qua vài lượt liền nắm được đại khái bố cục đại trạch Vân gia, thật sự không thấy chỗ nào đáng kinh ngạc, ngay cả cây cỏ điểm xuyết cũng là ít hoa nhiều cổ thụ.
Nơi ở của Vân lão thái thái nằm ngay trục trung tâm toàn phủ, so với bất cứ viện nào Nhậm Dao Kỳ đã đi qua đều rộng rãi hơn hẳn. Càng là thế gia lâu đời, càng coi trọng tôn ti trưởng ấu, điều này từ bố cục nhà cửa đã có thể nhìn ra.
Nhậm Dao Kỳ theo Tiêu Tĩnh Lâm đi thẳng đến viện của lão thái thái. Người dẫn đường là Cung ma ma vốn giỏi ăn nói, lời lẽ khéo léo, lại biết cách đối đáp, nên dọc đường dù nói không ngừng vẫn không khiến người thấy phiền, đến cả Tiêu Tĩnh Lâm xưa nay lãnh đạm cũng tiếp lời bà vài câu.
Chưa tới nơi, đã nghe trong phòng vọng ra tiếng trò chuyện cười đùa, thanh âm rộn rã, hiển nhiên trong đó có không ít người, lại thêm không khí thân tình.
Từ xa đã có người trông thấy, lập tức vào bẩm báo. Đợi Nhậm Dao Kỳ cùng Tiêu Tĩnh Lâm tới cửa, tiểu nha hoàn còn chưa kịp vén rèm, rèm đã bị đẩy ra từ bên trong. Một lão phụ nhân có dung mạo phúc hậu bước ra, vừa thấy Tiêu Tĩnh Lâm liền nở nụ cười ôn hòa, nắm chặt tay nàng:
"Lâm tỷ nhi, để cữu tổ mẫu xem, gầy đi rồi phải không?"
Tiêu Tĩnh Lâm bị kéo thân mật như thế, thân mình cứng đờ, nhẫn nhịn không hất ra, mỉm cười:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play