Nghe Đông Sinh nói, tay Nhậm Dao Kỳ bất giác khựng lại, trên mặt cũng hiếm khi hiện ra vài phần kinh ngạc. Nàng nhanh chóng bình tĩnh, thậm chí thở dài một tiếng, tựa như đã hiểu ra nguyên nhân.
Khó trách tra xét bấy lâu vẫn không được manh mối, thì ra là tìm lầm mục tiêu.
Nghĩ lại, hôm ấy Nhậm Dao Đình nhìn thấy hàng bài vị, tâm trạng khẩn trương, ánh sáng lại mờ tối, nên nhận nhầm chữ. “Cù” với “Địch” vốn có hình dáng gần giống.
"Nói thử về Địch gia." Nhậm Dao Kỳ nhẹ giọng.
Qua tấm mành, giọng Đông Sinh trầm ổn truyền vào:
"Mấy chục năm trước Địch gia cũng được coi là hào hộ Yến Châu, ở tại trấn Bạch Hạc. Họ Địch ở Yến Châu không nhiều, nhà này lại là nhánh của một đại thế gia phương Nam dời tới. Nhân khẩu không đông, nhưng thanh danh không tệ. Đáng tiếc về sau người Liêu xâm lấn, Địch gia không kịp rời khỏi Yến Bắc, cuối cùng toàn tộc bị hại, hơn trăm nhân khẩu không còn một ai sống sót."
Năm ấy, khi người Liêu quét ngang Yến Bắc, nhà cửa gặp nạn như Địch gia không phải ít.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play