Tiêu Tĩnh Lâm liếc ba nam tử vừa xuất hiện, nhàn nhạt gật đầu xem như chào hỏi. Nàng không như Ngô cô nương kia, giấu nhẹm gậy trúc để che đi tang chứng, nàng thò tay xuống dòng nước, kéo vị thuyền nương vừa bị đánh rơi lên thuyền.
Người kia bị đánh đến đứng không vững, tình cảnh có phần lúng túng, chỉ còn nghe tiếng nước vỗ lách tách và hơi thở dồn dập của thuyền nương.
Tiêu Tĩnh Nhạc đứng trên cầu xem náo nhiệt, đưa mắt đảo qua hai công tử Vân gia, rồi dừng ở gương mặt xa lạ của thiếu niên còn lại, khóe môi khẽ cong:
“Sao các ngươi ở đây? Vị này là?"
Mọi người theo ánh nhìn chú ý tới thiếu niên nọ. Y có dung mạo thanh tú, cử chỉ ung dung mang phong thái công tử thế gia, xiêm y không hoa lệ nhưng chất vải lại cực tốt, rõ ràng xuất thân không tầm thường.
Nhưng ở thành Vân Dương, thậm chí khắp Yến Bắc, công tử các nhà danh môn phần lớn đều quen biết nhau, vị này lại cùng hai huynh đệ Vân gia xuất hiện, vậy mà chưa ai từng gặp.
Thiếu niên thấy mọi người nhìn mình, liền nở nụ cười rạng rỡ, hai lúm đồng tiền thoáng hiện trên má:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play