Tiêu Tĩnh Lâm bước ra khoang thuyền, Nhậm Dao Kỳ phát hiện: dù thuyền hoa chao đảo, nàng ấy vẫn đi vững vàng, bước chân trầm ổn, không hề bị ảnh hưởng. Lúc này Nhậm Dao Kỳ mới nhớ, Tiêu Tĩnh Lâm khác hẳn những nữ tử thường tình, vốn biết công phu, nàng bất giác yên lòng đôi chút.
Nàng không màng bên ngoài có ai nhìn thấy hay không, lập tức ngồi xuống, dựa bên song cửa dõi theo động tĩnh của Tiêu Tĩnh Lâm.
Tiêu Tĩnh Lâm nắm lấy một cây gậy trúc vừa thò tới trước mặt, bất ngờ kéo mạnh về phía ngực mình. Không rõ nàng dùng sức thế nào, mà đầu gậy kia kéo theo một mụ mụ trung niên cao lớn vạm vỡ ngã nhào khỏi lan can cầu, “tõm” một tiếng rơi thẳng xuống nước.
Mấy mụ mụ khác thấy vậy thoáng chùn bước. Nữ tử áo tím lập tức sa sầm nét mặt, giật lấy gậy trúc từ tay một mụ mụ đứng gần, rồi quét mạnh về phía Tiêu Tĩnh Lâm. Nàng không nhắm vào mạn thuyền như đám mụ mụ kia, mà trực tiếp công thẳng tới đối phương.
Tiêu Tĩnh Lâm xoay cổ tay, dùng gậy trúc gạt đòn đánh ấy về, nữ tử áo tím nghiêng mình tránh, sau đó lập tức đánh tiếp. Một người đứng trên cầu, một người trụ ở đầu thuyền, đã giao chiến được mấy chiêu.
Nhậm Dao Kỳ nhìn một lát thì nhận ra nữ tử áo tím kia quả có công phu quyền cước, lại nhờ chiếm địa thế trên cao, nên tạm thời chưa để lộ sơ hở.
Nàng chỉ thấy đầu đã hơi nhức: việc này rốt cuộc coi là trò hề gì?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play