Buổi chiều, Nhậm Dao Kỳ vừa chợp mắt dậy, Tuần ma ma liền đích thân sang tây sương phòng gặp nàng.
“Dạo này quả thật bát tiểu thư có uống thuốc,” Tuần ma ma khẽ bẩm, “Nghe nói Ngũ thái thái thấy bát tiểu thư có chút đầy đặn, lần trước về nhà ngoại đã xin ở tẩu tử bên ngoại một phương thuốc, bảo bát tiểu thư dùng, đã uống được một thời gian. Vì bát tiểu thư da mặt mỏng, Ngũ thái thái sợ nàng thẹn thùng nên không truyền ra ngoài.”
Trong mấy tỷ muội Nhậm gia, Nhậm Dao Ngọc là người có vóc dáng mượt mà nhất, lại thấp bé, điều này khiến Ngũ thái thái vốn thích đua đòi rất không vừa lòng, lo sợ nữ nhi mình lớn thêm vài tuổi vẫn mang dáng vẻ ấy.
Tuy trưởng bối thường thích tức phụ có tướng phúc hậu, dễ sinh nở, nhưng Lâm thị lại khinh thường tiêu chuẩn này, bởi nàng hiểu rõ: điều trưởng bối thích, chưa chắc phu quân tương lai cũng thích. Bởi thế, dù Nhậm Dao Ngọc còn nhỏ tuổi, Lâm thị đã nhắm đến chuyện thay đổi dáng người cho nàng.
Nghe vậy, Nhậm Dao Kỳ nhướng mày. Nàng nhớ đời trước, Lâm thị cũng lén tìm phương thuốc giảm béo cho Nhậm Dao Ngọc, sau đó, nàng ta quả thật gầy đi ít nhiều. Nhưng Nhậm Dao Kỳ biết, những loại dược ấy phần lớn có tính hàn, dùng nhiều hại thân, không có ích gì cho nữ tử.
Lần này nghe Nhậm Dao Ngọc uống thuốc, Nhậm Dao Kỳ cũng không lấy làm lạ. Nếu phương thuốc đến từ Lâm gia, đời trước không thấy nàng ta sinh bệnh, vậy tám chín phần là lúc sắc thuốc đã bị kẻ khác ngấm ngầm bỏ thêm thứ không nên có.
"Có lấy được mẫu dược đem đi nghiệm không?” Nhậm Dao Kỳ trầm ngâm hỏi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play