"Chắc là do mấy năm nay nàng sống quá thuận lợi.” Tô thị cúi đầu, khẽ vuốt những đường chỉ bạc thêu trên váy mình.
"Nô tỳ cũng nghe nói, đệ đệ của Phương di nương vừa mới thăng quan. Tuy chức vị không lớn, nhưng Nhậm gia ở Giang Nam làm ăn, vẫn có thể nhờ hắn khơi thông vài đường. Bởi vậy ở tây phủ, dù là các vị thái thái cùng hàng hay lão thái thái, đều ít nhiều phải cho nàng một phần mặt mũi. Chỉ là nàng ở tây phủ tung hoành đã quen, lẽ nào còn nghĩ đông phủ ta cũng phải vòng quanh hầu hạ nàng?” Dương ma ma hừ lạnh, "Cái thứ gì đâu, ta nhổ vào."
So với cơn giận bộc lộ ngoài mặt của Dương ma ma, Tô thị lại bình tĩnh hơn nhiều.
“Ta vốn thưởng thức kẻ thông minh, chỉ là nàng không nên động đến Đình Nhi. Hiện giờ xem ra, nếu ta không khéo nhắc nhở một lần, khó đảm bảo nàng sẽ không càng thuận tay lợi dụng nữ nhi của ta.”
Dương ma ma nghe thế, biết Tô thị đã thực sự tức giận, trong lòng cũng chán ghét loại nữ nhân luôn giẫm lên kẻ khác để leo cao kia:
“Thái thái nói phải, có hạng người được một tấc lại muốn tiến một thước, đến khi vượt quá giới hạn cũng không tự biết.”
Tô thị không đáp, chỉ hơi rũ mắt, trong đáy đồng tử thấp thoáng một tia thâm trầm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT