Tuy lời nói bàn về việc sinh tử, nhưng giọng Tiêu Tĩnh Lâm vẫn bình thản:
“Chiến mã đầu tiên của ta, tên Tuyết Ưng, do chính ta nuôi từ thuở bé, cuối cùng cũng bị ăn. Chiến mã còn như thế, huống hồ là lạc đà. Một con lạc đà có thể giúp một đội hai mươi mấy người duy trì sức chiến đấu bốn, năm ngày, từng ấy thời gian đã đủ cầm cự chờ viện binh.”
Nghe nàng kể, Nhậm Dao Kỳ không khỏi sinh lòng hiếu kỳ với những năm tháng nàng trải qua. Tiêu Tĩnh Lâm có tuổi tác nhiều lắm cũng chỉ hơn nàng hai, ba tuổi, vậy mà khi nói tới những chuyện ấy lại mang theo vẻ trầm ổn, tang thương, hoàn toàn không hợp với dung mạo non trẻ, kiều mị kia.
Tiêu Tĩnh Lâm bắt gặp ánh mắt nàng đang chăm chú đánh giá mình, lời nói hơi khựng lại:
“Xin lỗi, có lẽ ngươi không thích nghe ta kể mấy chuyện này.”
Nhậm Dao Kỳ mỉm cười:
“Sao lại thế? Chưa từng có ai nói với ta chuyện trên chiến trường, ta cảm thấy rất mới mẻ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play