Bóng tối bao phủ, càng về khuya càng tối tăm u ám, tầm nhìn kém hẳn. Văn Ánh lười chẳng buồn nhìn thêm, chỉ liếc sơ vài cái rồi nhắm mắt ngủ luôn.
Vừa rồi cậu có hái đại vài quả dại nhét bụng, giờ vẫn còn thấy hơi đói, nhưng nghĩ tới cái hoàn cảnh quỷ quái này, cậu quyết định: thôi, sáng mai kiếm quả nào quen quen ăn tiếp, giờ đừng dại mà mò đi trong rừng.
Không rõ thiếp đi bao lâu, nửa tỉnh nửa mê, cậu bỗng rùng mình sởn tóc gáy, mở choàng mắt ra. Trong khoảnh khắc ấy, đôi mắt cậu sắc như ánh tuyết trên Thiên Sơn, lóe lên vẻ cảnh giác lạnh lẽo.
Cậu đảo mắt quan sát bốn phía, cái sự kiêu ngạo buổi chiều giờ rút sạch như chưa từng tồn tại.
Xung quanh cành lá rậm rạp, ánh trăng cũng không thể xuyên qua. Bóng tối dày như mực tàu. Chỉ có tiếng côn trùng vọng lên vài ba tiếng, gió lùa qua lá cây phát ra tiếng xào xạc như ai đang thì thào. Âm thanh từ bốn phương tám hướng vọng lại từng đợt, khiến tim người ta cũng đập theo loạn xạ.
Cái cảm giác "bất cứ lúc nào cũng có thứ gì nhảy xổ ra từ bóng tối" làm cậu dựng cả gai ốc. Văn Ánh lập tức lấy lại bình tĩnh, tập trung hết sức, dựng toàn bộ cảnh giác lên mức cao nhất.
“Lộc cộc...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play