Không gian yên tĩnh đến mức kỳ lạ. Sau khi Văn Ánh hỏi xong, xung quanh chỉ còn tiếng nhạc du dương ngân vang. Baros dùng đôi mắt đỏ rực đặc trưng của ác ma nhìn chằm chằm Văn Ánh, trong con ngươi đỏ phản chiếu lại hình ảnh của ác ma màu trắng.
Văn Ánh dùng chiến thuật giả bộ, nâng ly rượu nhấp một ngụm, lòng thầm mắng cái bầu không khí chết tiệt này làm cậu bị ám ảnh. Cậu liếc sang Baros, đối phương không giống như mấy lời đồn trên mạng — chẳng những không trực tiếp từ chối, mà ngược lại còn im lặng thật lâu.
“Có hứng thú một chút.” Baros khoanh tay dựa hẳn vào ghế. “Nhưng chỉ một chút thôi.”
Văn Ánh nheo mắt. Cậu quen quá rồi cái kiểu mở màn làm người ta tức muốn trào máu này, y như rằng sau đó sẽ là mấy câu khiến huyết áp tăng vọt.
“Phillus có nói không sai,” Baros ung dung tiếp lời, “ta chỉ hứng thú với ác ma có sức mạnh tương xứng. Ngươi chưa đủ mạnh. Nhưng ngươi là kẻ đầu tiên khiến ta có chút tò mò. Ta sẽ cho ngươi thời gian.”
Rắc! — ly rượu trong tay Văn Ánh bị bóp nát. Tiếng pha lê vỡ vang dội khiến Baros ngừng lại, tiếng nhạc cũng ngắt quãng. Nhạc công phía sau bức bình phong sợ muốn chết, ngồi cứng đờ một lúc lâu mới dám chơi tiếp.
Trên đời sao lại có loại ác ma kỳ quái thế này? Ngoại hình thì hoàn hảo đến mức muốn ăn sống, vậy mà tính cách thì lại khiến người ta tăng xông không ngừng? Gân xanh trên trán Văn Ánh giật giật, lễ phép của cậu sắp không kìm nổi nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT