“A Thu đâu rồi?”
Nhìn quanh một vòng không thấy sói con đâu, A Sở hỏi ngay.
Wa oa oa…
Sói con run bần bật chui ra từ bụi cây, bốn chân nó hơi mềm nhũn, nó kêu lên một tiếng với Ngô Sở, ánh mắt khi nhìn về phía Nguyệt Linh lộ rõ vẻ sợ sệt, trông rất ư là ngoan ngoãn.
Ngô Sở không hề biết sói con A Thu đã hoàn toàn bị cách ăn và tốc độ ăn của Nguyệt Linh dọa sợ, A Thu có cảm giác rằng cơ thể nhỏ bé của nó còn chả đủ cho cô bé dính răng nữa.
“Tiền bối A Sở…”
Ngô Sở ho nhẹ, nói: “Nguyệt Linh, ngươi cứ gọi ta là “A Sở” hay “Ngô ca” đi! Ta là một người rất khiêm tốn, ngươi cứ gọi tiền bối như thế là gần như khoe ra hết con người của ta đấy, hiểu chưa?”
Nguyệt Linh mở to đôi mắt to tròn đáng yêu sửng sốt hồi lâu mới gật đầu một cách máy móc: “Xin lỗi tiền bối A Sở.”
“Gọi là tiền bối à?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT