Âm thầm lo lắng đề phòng non nửa ngày, không thấy đạo nhân Nhiên Đăng quay về truy giết nữa, Ngô Sát lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm rồi gọi Nguyệt Linh tới ăn tôm lớn nướng than gỗ thiên nhiên tinh khiết.
Mặc dù hắn vừa mới xử lý xong một trái cây to như cái chậu rửa mặt nhưng Ngô Sở phát hiện ra thế mà mình vẫn còn có thể nuốt trôi đồ ăn. Sức ăn của hắn tăng lên hơi đáng sợ.
Hơn nữa hình như năng lực tiêu hóa của hắn cũng tăng lên vô số lần. Nói thế nào thì con tôm này cũng là một con yêu quái, thịt trên người chắc chắn cũng khác với các loại thịt bình thường khác.
Thế giới này tràn ngập linh khí trời cho, sinh vật ở đây cũng là bẩm sinh là linh vật. Một người bình thường cho hắn thế mà có thể thoải mái tiêu hóa mấy thứ này…
Chẳng qua ngay cả loại chuyện như xuyên không mà cũng có thể phát sinh thì sức ăn tăng lên, năng lực tiêu hóa được tăng cường hình như cũng không phải điều gì bất ngờ.
“Tiền bối A Sở, khi nào thì chúng ta ăn luôn con rồng xanh kia?”
Mặc dù không đói bụng nhưng Nguyệt Linh cũng không từ chối lời mời của Ngô Sở, chỉ thò tay nhận lấy thịt tôm được Ngô Sở dùng một miếng gỗ nạy ra, dáng vẻ như cô thục nữ, nhai chậm nuốt kỹ.
Càng nhai, đôi mắt của Nguyệt Linh càng sáng, cứ như trước kia chưa bao giờ được nếm thử đồ ăn ngon như thế này.
Lúc Ngô Sở dời ánh nhìn từ trên người cô bé ra chỗ khác, cô bé nghiêng đầu, chu cái miệng nhỏ ra biến thành một cái miệng to như bồn máu, chỉ một ngụm đã ăn sạch miếng thịt tôm lớn trong tay.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play