Rõ ràng gần trong gang tấc, chỉ cần đưa tay là có thể chạm vào anh, nhưng không hiểu sao Tề Khê vẫn cảm thấy thật xa vời.
Nghĩ đến đây, hắn ngẩng đầu lên, trên màn đêm đen kịt treo lơ lửng vài ngôi sao lẻ tẻ. Rất ít, chỉ là vài ngôi sao không đáng chú ý. Điều này khiến Tề Khê trong lòng vui mừng, cuối cùng cũng có chủ đề để mở lời.
“Thiếu gia, ngẩng đầu lên xem.”
Lục Tu Viễn nghe xong, ngẩng đầu nhìn lên.
"Có sao kìa!" Tề Khê nói, bánh xe đang lăn dừng lại.
Lục Tu Viễn vẫn giữ tư thế ngẩng đầu, nhìn rất lâu, không biết đang nhìn gì qua những ngôi sao bình thường này. Bỗng nhiên anh từ từ giơ tay lên không trung nắm một cái rồi mở miệng nói: "Không bắt được đâu." Rồi bàn tay từ từ hạ xuống, nắm lại đặt trên đùi.
Câu nói này truyền đến tai Tề Khê mang một ý nghĩa sâu xa khác. Giọng điệu bình thản khiến hắn nghe ra được một giây bất lực và buồn bã.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT