“Anh đối xử với tôi có hơi tốt quá rồi.”
Lục Tu Viễn sững người, kể từ sau khi xảy ra chuyện, tính tình của anh đã thay đổi, trở nên không thích gần gũi người khác, trở nên trầm mặc ít nói, ngay cả cha anh cũng từng nói anh giống như một con rối không có cảm xúc.
Mình đối xử với Tề Khê có hơi tốt sao… 
Mới chỉ vài ngày ngắn ngủi... Rõ ràng giọng điệu của mình rất bình thản, không làm gì đặc biệt, hôm qua thậm chí còn nổi cáu với cậu ấy. Vậy mà cái sự tốt này... từ đâu mà có chứ? Là vì mình đã bôi thuốc cho cậu ấy? Hay vì mình đã khoác áo cho cậu ấy.
Tình cảm của mình dành cho Tề Khê, cứ như vậy mà vô tình, trong lúc chính mình cũng không hề hay biết, đã dần dần bộc lộ ra ngoài…
Lục Tu Viễn có chút căng thẳng, hơi thở dần trở nên nặng nề hơn. Ý nghĩ này khiến anh có chút bối rối. Anh mạnh tay gập sách lại, mí mắt khẽ động.
"Dù sao thì cậu cũng phải chăm sóc tôi mà." Anh nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play