Mông Hách trong mắt chính mình: Làn da ngăm đen là món quà ánh mặt trời quê nhà ban tặng; mái tóc cắt ngắn là cách thể hiện tốt nhất của một nam nhân chân chính; đôi tất dài màu trắng tượng trưng cho niềm đam mê thể thao của tôi. Cho dù toàn bộ nam sinh trong học viện đứng tụ lại một chỗ, cũng không ai có được cái khí chất thẳng nam như tôi.
Khương Nhạc Thầm trong mắt Mông Hách: …emmmm, được rồi, cậu vui là được.
Để giữ gìn bầu không khí hòa thuận trong phòng ngủ, Khương Nhạc Thầm chưa từng nói với Mông Hách rằng, vẻ ngoài của hắn đã đi đến một thái cực khác hoàn toàn so với "hương vị thẳng nam".
Chớp mắt đã đến ngày phải xuất phát đi thực tập.
Chín giờ sáng, toàn thể bị sung quân… à không đúng, là được phân công đến vườn bách thú ngoại thành, các bạn học mang theo hành lý lớn nhỏ của mình, tập trung ở quảng trường nhỏ trong trường.
Phần lớn nam sinh ăn mặc gọn gàng đơn giản, nữ sinh thì mỗi người kéo theo một chiếc vali nhỏ. Chỉ có Khương Nhạc Thầm đẩy một chiếc vali cỡ 30 tấc cực lớn, ngẩng cao đầu, ưỡn ngực mà đứng đó.
Thấy vali của cậu lớn như vậy, có cô nữ sinh tò mò hỏi: “Cậu mang theo cái gì thế?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT